SỨ
ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA BÊNÊĐICTÔ XVI
CHO NGÀY THẾ GIỚI TRUYỀN GIÁO LẦN
THỨ 81
Chúa Nhật 21 tháng
Mười, 2007
“Toàn thể Giáo
Hội cho khắp nơi thế giới”
Anh chị
em thân mến,
Nhân ngày
Thế Giới Truyền Giáo, tôi mời gọi toàn thể
Dân Chúa – các Giám mục, linh mục, các tu sĩ nam nữ và
anh chị em giáo dân – cùng nhau suy tư về sự cấp
bách và tầm quan trọng của hoạt động
truyền giáo của Giáo Hội trong thời đại
chúng ta. Quả thật, những lời Chúa Tử Nạn
và Phục Sinh uỷ thác cho các Tông Đồ trong mệnh
lệnh truyền giáo trước khi Người lên
Trời luôn vang lên như một lời mời gọi bao
trùm, một lời hiệu triệu thành khẩn : “Vậy
anh em hăy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm
phép rửa cho họ nhân danh Cha và Con và Thánh Thần, dạy
bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đă
truyền cho anh em”. Rồi Người thêm : “Và đây,
Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận
thế” (Mt 28, 19-20). Trong nhiệm vụ truyền giáo
nặng nề này chúng ta được nâng đỡ và
được đồng hành trong niềm xác tín rằng
Người là Chúa mùa gặt, Người luôn ở với
chúng ta và không ngừng hướng dẫn dân Người.
Chúa Kitô là nguồn mạch vô biên của công cuộc truyền
giáo của Giáo Hội. Thêm nữa, một lí do khác trong
năm nay càng thôi thúc chúng ta canh tân việc dấn thân
truyền giáo : dịp kỉ niệm 50 năm ngày ban hành
Thông điệp Fidei Donum
(Hồng ân Đức Tin) của Tôi Tớ Chúa là
Đức Giáo Hoàng Piô XII, nhằm xúc tiến và cổ
vũ sự cộng tác giữa các Giáo Hội địa
phương để truyền giáo cho mọi dân tộc.
“Toàn thể Giáo Hội cho khắp
nơi thế giới” đó là chủ đề
được chọn cho Ngày Thế Giới Truyền Giáo
năm nay. Chủ đề này mời gọi các Giáo
Hội địa phương trên khắp các lục
địa cùng nhận thức nhu cầu khẩn thiết
phải tái phát động hoạt động truyền
giáo để đối phó với nhiều thách thức
nghiêm trọng trong thời đại chúng ta. Hiển nhiên,
trong những thập kỉ qua hoàn cảnh sống của
con người ngày nay đă thay đổi, nhất là
từ Công Đồng Vatican II, biết bao nỗ lực
đă được thực hiện để loan
truyền Tin Mừng. Tuy nhiên, vẫn c̣n nhiều
điều cần phải tiến hành để đáp lại
lời kêu gọi truyền giáo mà Chúa không ngừng
truyền cho mọi người đă chịu phép Thánh
Tẩy. Người tiếp tục kêu gọi,
trước hết là các Giáo Hội được coi là
“trưởng thành” mà trong quá khứ đă cung ứng các nhà
truyền giáo gồm rất nhiều linh mục, nam nữ
tu sĩ và giáo dân cũng như các phương tiện
vật chất, tạo nên sức sống cho một
cuộc hợp tác hữu hiệu giữa các cộng
đồng Kitô giáo. Sự hợp tác này đă đem
lại những kết quả truyền giáo dồi dào
vừa cho Giáo Hội trẻ trung trong các xứ truyền
giáo vừa cho cả các cộng đồng Giáo Hội
đă gửi các nhà truyền giáo đi. Đứng
trước nền văn hoá tục hoá, dường
như càng ngày càng lấn sâu vào các xă hội tây
phương, lại thêm sự khủng hoảng gia
đ́nh, rồi sự sút giảm ơn gọi cùng với
sự lăo hoá hàng giáo sĩ, các Giáo Hội này đang rơi
vào nguy cơ chỉ tập trung vào chính ḿnh để
rồi nh́n tương lai mà thiếu hi vọng và giảm
bớt ḷng nhiệt thành truyền giáo. Tuy nhiên chính lúc này
mới là thời gian để mở rộng ḷng tin
tưởng vào sự Quan Pḥng của Thiên Chúa là
Đấng chẳng bao giờ bỏ rơi dân
Người, nhưng với sức mạnh của Chúa
Thánh Thần Người hướng họ về việc
hoàn tất kế hoạch cứu chuộc đời
đời của Người.
Vị
Mục Tử tốt cũng mời gọi các Giáo Hội
mới đón nhận Tin Mừng quảng đại hi sinh
vào việc truyền giáo cho muôn dân - missio ad gentes. Dù gặp một số các khó khăn
và nghịch cảnh trong việc mở rộng, các cộng
đoàn này vẫn tiếp tục tăng triển. Diễm
phúc thay một số cộng đoàn có rất nhiều linh
mục và tu sĩ mà số khá đông trong họ, dù nhu cầu địa
phương đ̣i hỏi thúc bách, vẫn
được gửi đi một nơi nào đó
để thi hành sứ vụ mục tử và phục
vụ truyền giáo, ngay cả trong những miền
truyền giáo cố cựu. Và như thế chúng ta nhận
ra sự diệu ḱ của việc “trao chuyển các ơn
ban”, được cống hiến một cách dồi dào
v́ lợi ích của toàn Nhiệm Thể Chúa Kitô. Tôi tha
thiết hi vọng rằng việc hợp tác truyền giáo
sẽ c̣n trở nên sống động hơn khi mỗi
cộng đồng phân định khả năng và
đặc sủng của riêng ḿnh. Tôi cũng hi vọng
rằng Ngày Thế Giới Truyền Giáo sẽ giúp cho
mọi cộng đồng Kitô giáo cũng như mọi
Kitô hữu ư thức hơn về đặc tính phổ
quát lời mời gọi của Chúa Kitô là mở rộng
Nước Trời đến cùng cơi trái đất.
Đức Thánh Cha Gioan Phaolô II viết trong thông điệp
Redemptoris Missio: “Giáo Hội
tự bản chất là truyền giáo” - bởi v́ lệnh
truyền của Chúa Kitô không phải là một điều
ngẫu nhiên, tuỳ phụ, nhưng đi vào căn
cốt của Giáo Hội. Do đó Giáo Hội phổ quát cũng
như mỗi giáo hội địa phương
đều được sai đến với các dân
tộc... Thật thích hợp là các giáo hội non trẻ
cần phải “càng sớm hết sức có thể chia
sẻ công việc truyền giáo của Giáo Hội. Chính
họ phải gửi các nhà thừa sai để rao
giảng Tin Mừng trên khắp thế giới, dẫu
họ cũng đang chịu cảnh thiếu giáo sĩ”
(s. 62).
Năm
mươi năm trôi qua kể từ lời hiệu
triệu lịch sử của vị tiền nhiệm
của tôi, Đức Piô XII với thông điệp Fidei Donum về việc
hợp tác giữa các Giáo Hội để phục vụ
công cuộc truyền giáo, tôi tái khẳng định
rằng việc loan báo Tin Mừng vẫn cấp bách và
hợp thời. Trong thông điệp Redemptoris Missio, về
phần ḿnh, Đức Gioan Phaolô II viết rằng:
“sứ vụ của Giáo Hội th́ lớn lao hơn
‘sự hiệp thông giữa các Giáo hội’ ; do đó chúng ta
không chỉ hướng về việc tái truyền
giảng Tin Mừng nhưng trước tiên c̣n phải
hướng về việc truyền giáo nữa” (64).
Bởi đó như chúng đă nhiều lần đề
cập, ḷng nhiệt thành truyền giáo vẫn c̣n là việc
ưu tiên phục vụ, mà Giáo Hội mắc nợ nhân
loại hôm nay, để định hướng và phúc âm
hoá các biến chuyển về văn hoá, xă hội và
đạo đức, và để trao ban ơn cứu
chuộc của Chúa Kitô cho mọi người hôm nay
đang bị lăng mạ và áp bức tại nhiều
miền trên thế giới v́ sự nghèo đói, bạo
lực và việc phủ nhận nhân quyền một cách có
hệ thống.
Giáo
Hội không thể thoái thác sứ vụ phổ quát này;
bởi v́ đó là một đ̣i buộc đối với
Giáo Hội. Nếu trước tiên Chúa Kitô uỷ thác
mệnh lệnh truyền giáo cho Phêrô và các Tông Đồ th́
ngày nay trách nhiệm đó ưu tiên thuộc về
Đấng kế vị Thánh Phêrô mà sự quan pḥng Chúa
đă chọn để làm nền tảng hữu h́nh cho
sự hiệp nhất của Giáo Hội, rồi
đến các Giám mục là đấng chịu trách
nhiệm trực tiếp đối với việc
truyền giáo trong tư cách là thành viên của Giám Mục
Đoàn và là mục tử của các Giáo Hội địa
phương (x. Redemptoris Missio,
s. 63). Bởi đó, tôi hối thúc các Giám mục trong
tất cả các Giáo Hội mà Chúa đă chọn để
dẫn dắt đoàn chiên duy nhất của Người,
hăy chia sẻ ḷng nhiệt thành rao giảng và truyền bá Tin
Mừng. Tôi đang ngỏ lời với các vị Mục
Tử của tất cả các Giáo Hội địa
phương, đă được Chúa chọn để
dẫn dắt đoàn chiên duy nhất của Người
để các ngài cùng chia sẻ mối quan tâm thúc bách
của việc loan truyền Tin Mừng. Đó cũng chính
là ư nguyện đă hướng dẫn tôi tớ Chúa,
Đức Piô XII năm mươi năm trước
đề đặt việc hợp tác truyền giáo cho
thích hợp hơn để đáp ứng các nhu cầu
của mọi thời đại. Đặc biệt khi
xét đến việc truyền giảng Tin Mừng cho
tương lai ngài mời gọi các Giáo Hội và các
cộng đồng đă đón nhận Tin Mừng lâu
năm hăy gửi các linh mục đến giúp các Giáo
Hội mới được thành lập. Và như thế
ngài đă khơi lên một “chủ đề truyền
giáo” mới mà những từ đầu tiên của thông
điệp đă lấy tên là Fidei
Donum. Ngài viết : “Một đàng, khi chúng tôi
hướng tâm tư về vô số những con cái của
chúng tôi đă được tham dự vào ơn phúc
đức tin, nhất là trong các nước đă có
một truyền thống Kitô lâu đời, nhưng
đàng khác khi chúng tôi nhận thấy rất nhiều
đoàn người vẫn c̣n đang đợi chờ
ngày cứu chuộc được loan báo cho họ, th́
chúng tôi luôn hết sức tha thiết hối thúc Chư
Huynh với sự quan tâm nhiệt thành, hăy nâng đỡ
việc tuyệt đối thánh thiện là đem Giáo
Hội của Chúa đến khắp cả thế
giới”. Và ngài thêm : “Ước ǵ những lời nhắc
nhở của chúng tôi sẽ khơi lên một sự quan
tâm hăng hái trong sứ vụ truyền giáo nơi các linh
mục của chư huynh và qua họ làm cho tâm hồn các
tín hữu được bừng cháy !” (Fidei Donum s. 4).
Chúng ta hăy
cảm tạ Chúa v́ những hoa trái dồi dào trong việc
hợp tác truyền giáo tại Châu Phi và những miền
khác trên thế giới. Rất nhiều linh mục sau khi
bỏ lại cộng đoàn bản xứ của ḿnh
đă đem tất cả năng lực truyền giáo
để phục vụ các cộng đồng mà một
số mới được tạo lập trong những
miền nghèo túng và đang phát triển. Trong số họ
không ít các vị tử đạo đă kết hợp
chứng từ về lời nói và việc tận hiến
cho truyền giáo bằng hiến lễ là chính mạng
sống của họ. Chúng ta cũng thể quên những tu
sĩ nam nữ và những thừa sai giáo dân đă cộng
tác với các linh mục để loan truyền Tin Mừng
cho đến tận cùng trái đất. Xin cho Ngày quốc tế Truyền Giáo
trở thành một dịp để trong niềm tin
tưởng, chúng ta nhớ đến tất cả anh
chị em này cũng như mọi người đang
tiếp tục làm việc trong cánh đồng truyền
giáo bao la bằng lời cầu nguyện. Chúng ta hăy cầu
xin Chúa để những gương sáng của họ
khơi lên khắp nơi những ơn gọi mới
cũng như giúp các Kitô hữu ư thức sâu xa hơn
việc truyền giáo. Thật vậy, mỗi cộng
đồng Kitô giáo tự bản chất là truyền giáo,
và phải dùng tất cả sự dũng cảm mà rao
giảng Tin Mừng để những người tin yêu
Chúa được gia tăng. Do đó, chúng ta có thể
nghĩ rằng đối với mỗi người tín
hữu, vấn đề không chỉ là hợp tác với hoạt
động rao giảng Tin Mừng, mà c̣n hơn thế
nữa, họ phải ư thức rằng chính họ cũng
là những sứ giả truyền giáo, cùng chia sẻ trách
nhiệm truyền giáo của Giáo Hội. Trách nhiệm chia
sẻ truyền giáo này có nghĩa là việc hiệp thông
giữa các cộng đồng phải được gia
tăng và việc hỗ trợ lẫn nhau liên quan
đến vấn đề nhân sự (các linh mục, các
tu sĩ, và các thừa sai giáo dân), cũng như các
phương tiện cần thiết cho việc rao
giảng Tin Mừng hôm nay, cần được
đẩy mạnh.
Anh chị
em thân mến, mệnh lệnh truyền giáo mà Chúa Kitô
uỷ thác cho các Tông Đồ thật sự liên quan
đến tất cả chúng ta. Ước ǵ Ngày Thế
Giới Truyền Giáo trở thành một dịp thuận
tiện để đào sâu ư thức và cùng nhau hoạch
định những lộ tŕnh thiêng liêng và đào tạo
một cách thích hợp để thúc đẩy sự
hợp tác giữa các Giáo hội và huấn luyện
nhiều nhà thừa sai hơn để loan truyền Tin
Mừng trong thời đại chúng ta. Tuy nhiên, chúng ta
đừng bao giờ quên rằng sự đóng góp ưu
tiên và tuyệt hảo mà chúng ta được kêu gọi
để góp phần vào việc truyền giáo của Giáo
Hội là lời cầu nguyện. Chúa nói: “Lúa chín
đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy
anh em hăy xin chủ mùa gặt ra gặt lúa về” (Lc 10,2).
Đức Giáo Hoàng Piô XII viết năm mươi năm
trước, “Chư huynh đáng kính, chúng tôi tin
tưởng rằng chư huynh luôn tha thiết cầu
nguyện cho việc truyền giáo” (Fidei Donum, s. 49). Anh chị em hăy luôn nhớ
đến nhu cầu thiêng liêng lớn lao của rất
nhiều dân tộc: những người rời xa con
đường sự thật cũng như biết bao
nhiêu người đang cần nhờ những
phương thế để giữ vững đức
tin” (x. s. 55). Và ngài hối thúc các tín hữu dâng nhiều
Thánh Lễ để chỉ cho việc truyền giáo, ngài
cho rằng: “điều này hợp với lời cầu
nguyện của Chúa chúng ta, Đấng yêu mến Giáo
Hội và muốn Giáo Hội của Người phát
triển cũng như mở rộng bờ cơi đến
toàn thể thế giới” ( như trên s. 52).
Anh chị
em thân mến, hơn lúc nào hết tôi cũng nhắc
lại lời kêu gọi này. Ước ǵ lời kêu
gọi này lan đến mỗi cộng đoàn lời
đồng thanh cầu nguyện “Lạy Cha chúng con ở
trên trời”, để nước Chúa hiển trị. Tôi
đặc biệt kêu gọi các thiếu nhi và giới
trẻ hăy sẵn sàng và quảng đại cho việc
truyền giáo. Tôi ngỏ lời tới các bệnh nhân và
những người đau khổ, nhắc nhớ họ
về giá trị của sự cộng tác ḱ diệu và quan
yếu của họ đối với công tŕnh cứu
chuộc. Tôi mời gọi các tu sĩ, đặc biệt
các tu sĩ ḍng kín hăy gia tăng cầu nguyện cho việc
truyền giáo. Nhờ nỗ lực của mỗi
người tín hữu, một mạng lưới thiêng
liêng của việc cầu nguyện được
trải rộng ra trên khắp Giáo Hội nhằm hỗ
trợ việc truyền giáo. Xin Đức Trinh Nữ
Maria, Đấng đă đồng hành cùng Giáo Hội
thời sơ khai bằng sự quan tâm từ mẫu,
cũng hướng dẫn hành tŕnh của chúng ta trong giai
đoạn này và ban xuống cho chúng ta một Lễ
Hiện Xuống mới của t́nh yêu. Nhất là, xin
Mẹ giúp tất cả chúng ta ư thức rằng chúng ta
đều là những thừa sai, đều
được Chúa sai đi để làm chứng cho
Người trong mọi phút giây của cuộc sống. Tôi
hứa hằng ngày cầu nguyện cho các linh mục
được đầy hồng ân đức tin, cho các
tu sĩ nam nữ, các thừa sai giáo dân đang hoạt
động trên cánh đồng truyền giáo, cũng như
cho tất cả mọi người, cách này hay cách khác, giúp
vào việc loan báo Tin Mừng, và tôi thân ái ban Phép Lành Tông Ṭa
cho mọi người.
Từ
Vatican, ngày 27 tháng Năm, 2007,
Lễ Trọng Chúa Thánh
Thần Hiện Xuống
BENEDICTUS
PP. XVI
(Lm. Giuse Ngô Quang Trung dịch)