Con Đường Ta Đi

1 2

man

 

 

 

 

7.
Cứ Để Chúa Chúc Phúc Cho

Mùa Chay Thánh 1994, sau giờ giảng thuyết cho cộng đoàn, người ta cho biết có người đang t́m gặp tôi, chắc có chuyện khẩn trương cần bàn thảo.

Đó là một thanh niên khoảng ba mươi sáu, ba mươi bảy tuổi, cư ngụ trong vùng Bay Area, Bắc California, Hoa-Kỳ. Anh ta hớn hở chào tôi với nụ cười rất tươi trên gương mặt đầy phấn khởi:

-Thưa Cha, vợ con đă bỏ con!

Tôi vẫn biết có nhiều ông lỡ có vợ bà-chằng, th́ việc các bà ấy bỏ đi, chắc các ông t́m được sự giải thoát chăng? Tôi thầm nghĩ một ḿnh như thế. Nhưng anh ta nói tiếp một hơi không nghỉ.

-Con bị mất việc làm!

Tôi cố t́m một lời nào đó thích hợp để an ủi anh ta, v́ sống trên đất Huê kỳ hai chục năm qua, tôi cũng biết có những công việc làm cho con người chán nản thối chí.

-Công việc thứ hai mới kiếm được cũng vừa bị mất luôn!

Tôi chợt nghĩ chắc anh này bị bệnh tâm trí, hoặc thần kinh không b́nh thường. Tôi chưa kịp nói ǵ, anh ta tiếp luôn một hơi:

- Căn nhà mới của con cũng đă bị bank kéo mấy tuần nay, không tỏ ra chút ǵ là đau khổ bực bội, trái lại anh ta c̣n giữ nguyên nụ cười trên môi.

Đến đây tôi không thể không đi đến kết luận là anh chàng đang đối diện với tôi là một chàng khùng, hay ít ra cũng bị điện cao thế. Anh ta vẫn một hơi kể lể chuyện đời anh ta trong những ngày tháng vừa qua.

-Đời con thật là bi thảm, con đă đi đến đường cùng, nhiều lần con nghĩ đến tự tử, nhưng rồi con học được cách thức để Chúa chúc lành cho ḿnh, con cảm nghiệm được cuộc đời con hoàn toàn thay đổi. Con đă t́m lại được ư nghĩa cuộc đời, và cũng từ ngày ấy, con đă sống một cuộc sống mới với niềm tín thác trọn vẹn vào Chúa.

Những giọt lệ bắt đầu rơi xuống! Anh ta kể cho tôi nghe anh ta đă đụng phải ḥn đá lớn trong sâu thẳm của đáy ḷng: Không tiền bạc, không gia đ́nh, không người thân, không nơi nương tựa, không niềm hy vọng, không tương lai! Nhưng trong t́nh trạng bi đát đó anh ta đă t́m thấy được niềm tin tuyệt đối vào Thiên Chúa, và chỉ biết cậy nhờ vào Ngài.

Với một giọng nói đầy tín thác, anh khẳng định”

-Bao lâu con có Chúa ở với con, hành tŕnh cùng con, mọi sự thế gian chẳng ăn nhằm chi với con nữa. Tuy con đang sống trong cuộc đời, con c̣n cần các thứ vật chất ấy, nhưng với Chúa trong con, các thứ ấy không c̣n làm cho tâm thần con điên đảo như xưa. Với niềm tin vào Chúa, con bắt đầu nh́n thấy những điều thiện hảo chung quanh con và trong cuộc sống của con. Con bắt đầu dâng lời cầu nguyện cảm tạ hồng ân Thiên Chúa, con cảm tạ Ngài v́ đă ban cho con sự sống mỗi ngày, cảm tạ Ngài đă ban cho con sức khỏe thể xác và tâm trí đề tiếp tục sống trong trần gian. Cảm ơn Ngài v́ ánh nắng huy hoàng mỗi ngày, cảm ơn Ngài v́ các bạn bè thân quen và mọi người con gặp hằng ngày, cảm tạ Ngài v́ con đang được sống trong thế giới người sống.

Con thấy đời c̣n đẹp lắm, đời thật đáng sống, đời là một ân huệ Chúa ban. Đời con bắt đầu thăng tiến và thăng hoa, con thấy ḿnh hạnh phúc vô cùng.

Tôi nghe anh ta và ḷng thấy vô cùng xúc động, v́ không ngờ có người bổn đạo tầm thường mà có cái nh́n niềm tin thật sâu thẳm.

Câu chuyện anh kể cho tôi nghe trong mấy phút, c̣n thấm hơn là một giờ nghe vị giáo sư thần học diễn giải về niềm tin trong lớp thần học ngày nào trên ghế chủng viện.

Sáng hôm sau tôi lên máy bay, nhưng tâm trí tôi không phai mờ h́nh ảnh của anh ta, một người đă mách cho tôi về một khám phá tuyệt vời: Chúa là Đấng chúc phúc cho con người. Tôi nghĩ đến người thanh niên kỳ lạ nầy… và triền miên suy nghĩ về việc Chúa chúc phúc cho anh.

Một hương vị ngọt ngào nào đó đang tuôn chảy trong trái tim tôi, có tiếng nói nào đây rất thân thương đang vang vọng trong đáy ḷng tôi, khi tôi suy tưởng đến Ngài. Niềm hạnh phúc và cuốn sử của những biến cố đời tôi được thêu dệt bởi ḷng nhân hậu yêu thương của Ngài. Đời tôi sẽ nghèo nàn biết mấy nếu tôi không được Ngài chúc phúc cho. Quả thực, bản tính của Thiên Chúa chúc phúc cho nhân loại là mục đích của Bài Giảng Trên Núi của Chúa ngày xưa.

Người đời thường nghĩ, muốn làm đẹp ḷng Thiên Chúa cần phải trải qua những ṿng đai suy tư tâm linh phiền toái mới hy vọng đón nhận được ơn phước của Thiên Chúa. Sự thật không phải như thế, v́ Thiên Chúa luôn chúc phúc cho nhân loại ngay trong thực trạng hiện sinh của họ, con người chỉ cần rộng mở trái tim ḿnh, và bày tỏ ư chí muốn sống trong an b́nh và yêu thương quan tâm đến những đồng loại của ḿnh. Có thế thôi, ơn phúc của Thiên Chúa sẽ đến tràn ngập cả tâm hồn ta. Ân phúc của Thiên Chúa đang bao vây chúng ta như ánh sang mặt trời bao phủ soi chiếu vạn vật trong vũ trụ. Chỉ cần ta mở toang cánh cửa, th́ ánh sang tuôn tràn vào bao la diệu vợi.

Thiên Chúa luôn luôn là Đấng chúc phúc cho nhân thế. Lư do Ngài tạo dựng nên vũ trụ cũng chỉ là để chia sót niềm hạnh phúc của Ngài với tạo vật. Hăy lần mở những trang kinh Thánh, nơi đâu cũng mang vết chúc phúc cũa Thiên Chúa.

Những trang đầu của sách Sáng Thế Kư: Chúa đă chúc phúc cho Adam, Evà. Nguyên tổ loài người.

“Hăy vui hưởng trái đất, hăy sống hạnh phúc, hăy sinh sôi nảy nở, hăy thống trị trên muôn loài chim trời cá biển”

“Benedixitque illis Deus et ait illis Deus: “Crescite et multiplicamini et replete terram et subicite eam et dominamini piscibus maris et volatilibus caeli et universis animantibus, quae moventur super terram”.Dixitque Deus: “Ecce dedi vobis omnem herbam afferentem semen super terram et universa ligna, quae habent in semetipsis fructum ligni portantem sementem, ut sint vobis in escam ” (Gen 1, 28-29)

Rồi Thiên Chúa tiếp tục chúc phúc cho tổ phụ Abraham trong cuộc hành tŕnh t́m một quê hương mới. Ngài chúc phúc cho David, vị quân vương đạo hạnh, người lănh đạo dân Chúa trong an vui thịnh vượng.

Trong Tân Ước, Thiên Chúa công khai chúc phúc cho Chúa Kitô, Đấng Thiên Sai, và các môn đệ của Ngài: “Đây là Con Ta Yêu Dấu, đẹp ḷng Ta mọi đàng

“Et ecce vox de caelis dicens: “Hic est Filius meus dilectus, in quo mihi complacui ”. (Mt 3,17).

Chúa Kitô cứu thế cảm nghiệm một cách sâu xa, thâm tín bàn tay chúc phúc của Thiên Chúa Cha trong suốc cuộc đời dương thế của ḿnh. Ngài nh́n nhận ra bàn tay chúc phúc của Chúa Cha trong từng giây phút của cuộc hiện sinh, ngay cả trong những giờ phút thử thách, khi những áng mây mù của nghịch cảnh bao phủ chung quanh. Chính v́ Chúa Kitô luôn cảm nhận sự chúc phúc của Chúa Cha, cho nên dầu phải đội măo gai, vác thập tự giá trèo lên đỉnh núi Golgotha chịu tử h́nh. Ngài vẫn ra đi với một tâm hồn tín thác. Bởi v́, sâu thẳm tự đáy ḷng, Ngài ư thức và cảm nhận bản tính nền tảng chúc phúc của Thiên Chúa, và những ǵ Thiên Chúa thi hành là chuẩn bị cho Vương quốc mai hậu của Ngài đang h́nh thành nơi trần gian, một vương quốc yêu thương tha thứ đến để thế cho cơ cấu thối nát hư hỏng hiện tại. Một vương quốc thần linh có một ngày phải đến để thay thế cơ cấu lụn bại của xă hội trần gian.

Điều mà Chúa Kitô cảm nhận, và muốn thong truyền cho nhân loại đó là mối lien hệ phụ tử, t́nh cha con giữa Thiên Chúa và con người chúng ta. Chúa kitô muốn dạy chúng ta chân lư nền tảng nấy: tất cả nhân loại là con cái của Thiên Chúa, chúng ta là anh em với nhau trong một đại gia đ́nh mà Thiên Chúa là Cha. Chính Ngài là vị Chúa Cao Cả. Đấng Toàn Năng, Tuyệt Đối, Thiện-Hảo và là Quyền Uy Tối Thượng, nhưng Ngài là Cha của tất cả chúng ta. Hết mọi người không trừ ai, đều t́m được một chỗ trong trái tim của Vị Thiên Chúa Yêu Thương Tuyệt Đối nầy.

Khi”Nước của Ngài hiển trị”, không phải những phường Biệt Phái và Pharisêu, những kẻ kiêu căng ngạo mạn, những người vui sướng phủ phê chiếm được chỗ ưu tiên thượng hạng, nhưng là những thứ dân b́nh dị đơn giản, những kẻ hiền lành khiêm cung, những ai biết xót thương thông cảm, những người biết tỏ ḷng từ tâm, những kẻ khát khao điều công chính, những ai trong sạch trong tâm hồn, những người can đảm tuyên xưng và chịu bách hại v́ chân lư, những ai biết yêu thương và phục vụ đồng loại, những ai miệt mài t́m kiếm và làm chiến sĩ cho an-b́nh: tất cả người nầy sẽ t́m được Thiên Chúa ân thưởng phần phúc cao trọng trong”Vương Quốc” của Ngài.

Biết nh́n được chân lư căn bản nầy là Thiên Chúa muốn chúc phúc cho ta.Ngài muốn thế giới chúng ta đang sống là nơi tốt đẹp và hạnh phúc cho con cài loài người. Hăy bắt đầu cuộc đời với cái nh́n lạc quan tín thác vào Chúa.

Hăy quẳng gánh âu lo xao xuyến! Hăy chấm dứt, hăy thôi dùng sức lực của ḿnh để thử hết cách đấu tranh nầy đến các mưu lược khác. Câu mở đầu thánh vịnh 37 đă nói lên một cách thâm thúy sự thật hiển nhiên người bitet61 tín thác trao phó cho Chúa tất cả: Hăy đầu hàng Chúa đi, Ngài sẽ hoàn thành mọi sự cho. (Surrender to God, and He will do everthing for you). Mấy chữ :”Hăy đầu hàng Chúa đi” (Surrender to God) lột hết ư nghĩa của một nhu cầu là chúng ta, những người tín hăy vất bỏ những âu lo, những mưu lược.

Hăy để Chúa đóng một vai tṛ trong cuộc đời ta. Chúng ta quá ưu tư lo lắng cho đời ḿnh, chúng ta xử dụng quá nhiều trí lực, mà quên một điều tối quan trọng là biết phó thác trong tay Chúa, biết để Ngài chúc phúc cho ta, để Ngài hoàn thành mọi sự cho đời ta như Thánh ư đă hoặch định từ muôn thủa.

Nếu chúng ta biết nh́n cuộc đời ḿnh trong hướng nh́n của Chúa Kitô, chắc chắn sẽ có nhiều thay đổi trong cuộc sống mỗi ngày.Chúa Kitô nh́n thấy bàn tay quan pḥng của Chúa Cha trong mọi biến cố và trên mọi loài thụ tạo: một bàn tay chúc phúc và trù liệu mọi nhu cầu cho cá biển chim trời, ngay cả những bong hoa vô tên tuổi nơi đồng nội. Sự thật về cuộc đời, về sự sống và vận mệnh của toàn thể vũ trụ đơn giản như thế, mà nhiều người không nắm được. Con người làm cho cuộc sống phức tạp, làm biến đổi cuộc đời nên nhiêu khê phiền muộn và đa đoan.

Hăy là con người b́nh thường trước khi cố trở nên một triết nhân. Hăy là ngươi tín hữu b́nh thường trước khi cố trở nên một vị thánh. Đừng đánh mất con người b́nh dị, đơn sơ để trở nên một con người phức tạp với nhiều ưu tư phiền năo, nhiều bực dọc âu lo. Điều mà Chúa đ̣i hỏi nơi chúng ta thật đơn giản, chỉ có một điều mà thôi ta cần nhớ:”Tiên vàn hăy t́m kiếm nước Thiên Chúa và sự công chính của Ngài, c̣n mọi sự khác sẽ ban cho ta sau”.

”Quaerite autem primum regnum Dei et iustitiam eius, et haec omnia adicientur vobis.
Nolite ergo esse solliciti in crastinum; crastinus enim dies sollicitus erit sibi ipse. Sufficit diei malitia sua”. (Mt 6,33)

Nếu chúng ta chỉ thi hành huấn lệnh mà thôi, Chúa Kitô bảo đảm ta, mọi sự trong đời ta sẽ êm xuôi, và ḷng ta sẽ được hạnh phúc yên hàn. Một cuộc sống êm xuôi hạnh phúc là cuộc sống đơn thuần b́nh dịm, trái lại cuộc sống nhiều song gió băo tố là cuộc sống ôm quá nhiều dục vọng và ảo mộng, quá nhiều mơ ước đến những thứ ḿnh không thể và không nên có, quá nhiều mạo hiểm và hành động ḿnh không thể và không nên làm.

Cuộc đời của mỗi người sẽ được Thiên Chúa mở ra như cuốn sách, một cách tuần tự minh bạch, và chúng ta sẽ thấy ngón tay của Chúa trong hết mọi bine61 cố xảy ra. Bông hoa đẹp tự nhiên đến thời nở ra tuần tự tuyệt vời không tranh đấu, không cưỡng bức. Hoa nở v́ hoa nở! có thế thôi!Chúa làm ra như thế, Chúa cho bong hoa đến mùa nở ra tốt đẹp tự nhiên kiều diễm.

Cũng tương tự như thế về mỗi chúng ta và về cuộc đời, về lịch sử và vũ trụ. Định luật tuyệt vời nầy về mọi loài mọi vật trong vũ trụ nhiên giới mà Lăo Tử gọi tắt bằng một chữ”Đạo”. Chúng ta gọi Ngài là Chúa. Chính Ngài là Đạo của vũ trụ nhiên giới và đặc biệt của con Người.

 

8.
Chỉ Có Một Điều Cần Thôi!

Kinh Thánh Tân-Ước đầy dẫy chứng từ cụ thể và sống động về chân lư nầy, tức là nh́n cuộc đời với một thái độ đơn thuần b́nh dị. Chẳng hạn, hăy lấy câu chuyện Chúa Kitô viếng thăm nhà người bận Martha, Maria và Lagiarô tại làng Bethania (LK 10,38-42): Thánh sử Luca mô tả thái độ bà Martha bận rộn đón tiếp Chúa với những nét tâm lư rất tinh vi: cách ăn nói, hành vi, cử chỉ và cách thu xếp công việc, Martha đúng là người đứng ra mời Chúa đến thăm, bà cảm thấy hănh diện và có trách nhiệm chu toàn mọi việc cho trăm phần tốt đẹp. Nói theo ngôn từ của khoa tâm lư thực nghiệm ngày nay, Martha quả là loại người mamg một cá tính vô cùng năng động, thích chỉ huy, ưa đua tranh, hăng say mong được thấy công việc của ḿnh có thành quả dầu có trải qua khó khăn mấy cũng không sờn ḷng.

Nói tóm lại, bà là loại người hiếu khách, thành thật, bộc trực, ưa phát biểu những ǵ ḿnh suy nghĩ trong ḷng, lăng xăng, quấn quit, nhưng nóng tính và hướng ngoại.

C̣n Mariaa th́ trái ngược hẳn với chị mỉnh, cô ta tỏ ra điềm tĩnh, an b́nh, ít nói, nhưng chỉ quan tâm đến những ǵ quan trọng đang xảy ra có lien hệ đến tâm hồn ḿnh.Với Maria, iến cố quan trọng nhất lúc đó, là sự hiện diện của Thầy Chí Thánh, sự hiện diện nầy mang một ư nghĩa vô cùng trọng đại có lien hệ đến tương lai đời cô.

Trong khi Martha quấn quít bận rộn với gtram8 thứ việc của một đầy tớ chẳng hạn như lau chùi, quét dọn, nấu nướng, sắp đặt bàn ghế, trang hoàng các thứ, rồi c̣n lo dọn chỗ cho Chúa nghỉ qua đêm: ôi trăm ngh́n thứ làm cho tâm trí bà rối như tơ, một ḿnh phải đương đầu với nhiều việc cùng một lúc. Trong lúc đó, th́ Maria chỉ có việc ngồi yên b́nh bên chân Chúa đề lắng nghe Ngài giảng dạy những lời thần linh thắp sang cơi tâm hồn của nàng.

Thánh sử đề cập đến việc Chúa giảng day: điều đó có nghĩa là có nhiều người hiện diện chiều hôm đó. Martha chắc có mời nhiều bạn bè, bà con lối xóm đến nghe Chúa giảng dạy về công việc truyền giáo, đặc biệt việc chuẩn bị cho Nước Trời một công tŕnh vĩ đại của Đấng Thiên Sai. Điều đó giải thích thêm Martha có vô số công việc phải làm chiều hôm đó cho việc tiếp đăi Chúa, bạn bè và bà con thân quyến, bà mong cho có nguời tiếp tay trợ giúp cho công việc tiếp đăi được trăm phần tốt đẹp.

Trong một t́nh cảnh như thế, Martha dể dàng trở nên gắt gỏng bực tức với Maria, cô nầy không làm ǵ cả chỉ biết ngồi yên lắng nghe Cháu giảng dạy, nghĩa là cô tận hưởng từng giây phút của cuộc Chúa viếng thăm nhà ḿnh. Martha không thể cầm ḷng được, bà tới nói thẳng với Chúa:”Thầy thấy không, con vất vả lo lắng làm đủ thứ chuyện, Maria ngồi lỳ chẳng lảm ǵ hết, xin Thầy bảo em con giúp con một tay với”. Lẽ dĩ nhiên chúng ta phiêu cảm tâm t́nh của Martha, nếu ở trong cuộc, chắc chúng ta cũng có hành động tương tự như bà.

Nhưng Chúa Kitô th́ khác, ta thấy Ngài đă nói ǵ với Martha? “Martha, Martha, con bối rối lo âu về quá nhiều việc, chỉ có một chuyện cần thiết đáng quan tâm mà thôi, Maria, em con đă chọn phần tốt nhất, không ai có thể lấy đi của cô ta được”.

Et respondens dixit illi Dominus:Martha, Martha, sollicita es et turbaris erga plurima,
porro unum est necessarium; Maria enim optimam partem elegit, quae non auferetur ab ea ” (LK 10, 41-42)

Xao xuyến, lo- âu, những từ ngữ nầy nhắc chúng ta những đoạn kinh Thánh khác chẳng hạn như Bài Giảng Trên Núi:

“Đừng lo-lắng”

“Ideo dico vobis: Ne solliciti sitis animae vestrae quid manducetis, neque corpori vestro quid induamini. Nonne anima plus est quam esca, et corpus quam vestimentum?
Respicite volatilia caeli, quoniam non serunt neque metunt neque congregant in horrea, et Pater vester caelestis pascit illa. Nonne vos magis pluris estis illis?
Quis autem vestrum cogitans potest adicere ad aetatem suam cubitum unum?
Et de vestimento quid solliciti estis? Considerate lilia agri quomodo crescunt: non laborant neque nent.
Dico autem vobis quoniam nec Salomon in omni gloria sua coopertus est sicut unum ex istis. Si autem fenum agri, quod hodie est et cras in clibanum mittitur, Deus sic vestit, quanto magis vos, modicae fidei? Nolite ergo solliciti esse dicentes: “Quid manducabimus?”, aut: “Quid bibemus?”, aut: “Quo operiemur?”. Haec enim omnia gentes inquirunt; scit enim Pater vester caelestis quia his omnibus indigetis.
Quaerite autem primum regnum Dei et iustitiam eius, et haec omnia adicientur vobis.
Nolite ergo esse solliciti in crastinum; crastinus enim dies sollicitus erit sibi ipse. Sufficit diei malitia sua”(Mt 6, 25)

Trong Đêm Tiệc-Ly, Ngài an ủi các môn đệ: “Các con đừng để cho tâm hồn phải lo-âu xao xuyến”

“Non turbetur cor vestrum. Creditis in Deum et in me credite”.(Jn 14,1).

Tại sao Chúa khuyên ta không nên quá lo-âu xao xuyến? Bởi v́ chỉ có một việc cần thiết phải quan tâm mà thôi.

 

T́m Kiếm Nước Trời Vị Thế Ưu Tiên.

T́m Nước Chúa, phải chăng đó là điều cần thiết quan trọng đối với con người. Đúng như thế! Maria đă chọn điều đó tức là t́m kiếm Nước Trời, không ai có thể cướp Nước Trời khỏi tâm hồn của nàng được. Nàng trầm ngâm yên tĩnh và an b́nh ngồi bên chân Chúa, trong lúc đó Martha lăng xăng lo đủ thứ để làm vừa ḷng mọi người, để tỏ cho mọi người biết tài quán xuyến tiếp đăi của ḿnh. Tóm lại, sự hiện diện của Chúa không là tâm điểm chú ư của Martha, trọng tâm sự chú ư của Martha là chính bản thân ḿnh: làm sao cho ḿnh được mọi người ca tụng, khen tặng về tài ngoại giao tiếp đón của ḿnh. Maria không như thế, nàng để Chúa chúc phúc cho bằng cách đơn thuần hiện diện toàn thân bên Chân Chúa, thể xác, tâm hồn, tất cả tập trung vào một mục tiêu mà thôi: Lắng nghe Lời Ngài.

Maria đă t́m thấy được điều nàng mong đợi: Nước Trời và sự Công Chính của Thiên Chúa, nàng mở cửa linh hồn đón nhận nguồn ơn phúc, tóm lại, nàng đang để cho Chúa chúc phúc.

 

9.
Sống Dưới Sự Hiện Diện Của Thiên Chúa.

Đi t́m sự chúc phúc được gói ghém trong câu chuyện Người con Hoang Đàng trong Phúc Âm Thánh Luca. (LK 15, 11-32)

Trong câu chuyện nầy, người cha già quả là một người chúc phúc: Ông chia phần gia tài cho con út vừa khi cậu nhất định đi chu du đây đó. Ông đưa tiền cho con mà không hề hạch hỏi lư do tại sao, xin tiền với mục đích ǵ, điều này hơi khác thường đối với bất cứ người cha nào khi con xin tiền đi xa. Tại sao ông không hỏi nguyên cớ? tại sao ông đưa tiền cho con một cách bừa băi? Phúc- Âm nói người cha chia gia tài cho con.

Đây không phải là số tiền tầm thường, hay tiền tiêu vặt mà là tiền gia sản cha mẹ để lại cho con cái, theo sau một lời thề hứa danh dự nào đó bất văn hồi. Khi cậu út xin số tiền phần gia nghiệp của cậu, người cha biết đứa con muốn bay đi làm tổ ở một phương trời nào đó. Cha mẹ sành đời, sẽ vui mừng khi thấy con có dấu hiệu trưởng thành và tự lập. Người cha già nhân hậu yêu thương, cui vẻ chia gia nghiệp cho con ḷng không chút thắc mắc, v́ ông biết cánh chim ĺa tồ sẽ bay đi, nếu thành công nó bay đi biền biệt, nếu thất bại nó sẽ bay trở về, đàng nào nó cũng là con cái của ḿnh, phần gia nghiệp của mỗi đứa con đă được phân định trước theo ḷng rộng lượng của ông.

Cậu út nắm lấy phần gia nghiệp và đă đi xa, thật xa để tiêu xài hoang phí. Cuậ tưởng rằng từ đây cótiền trong tay là đủ, không cần đến t́nh yêu thương chăm sóc của cha già. Nơi phương xa ấy cậu sống xa hoa trụy lạc không nuối tiếc gia đ́nh, không c̣n quan tâm đến bất cứ điều ǵ khác ngoài vui chơi hoan lạc.

Nhưng đời sống với”cuộc vui suốt sang, trận cười thâu đêm” không được lâu, cuộc đời đàng điếm ô nhục không thể kéo dài được và đồng tiền gia nghiệp dẫu có nhiều cũng có hạn, cậu út không làm ra tiền mà chỉ biết tiêu pha phung phí, hầu bao của cậu út chẳng bao lâu đă khánh cạn. Túi tiền vơi th́ cuộc vui chơi cũng tàn tạ. Cậu út bị phường ăn chơi dỗ dành hết tiền bạc rồi đá đít câu ra hè phố, cậu bắt đầu lang thang thất thểu, sống dật dờ đói rách túng thiếu một cách thê thảm đến nỗi cuậ phải lê lết đến xin ăn tại một trại chăn nuôi. Không may cho cậu, nơi đây cũng đang gặp thiên tai hạn hán lâu ngày, dân t́nh đói khổ, v́ thế cậu xin những đồ ăn thừa của heo mà không ai thèm cho.

Đói rách tả tơi, tuyệt vọng nhục nhă, cuậ Út bắt đầu nhớ nhà, nhớ cuộc sống sung túc tại nhà cha ḿnh, nhớ đến cảnh đầy tớ nhà cha ḿnh được đối xử tử tế, ai nấy đều được ăn uống dư thừa. Tưởng nhớ quê nhà, nhớ cuộc sống nhàn hạ sung túc hạnh phúc của ḿnh, cậu Út thấy tủi thân và thương cho cha già mà ḿnh để lại đàng sau, cuậ thấy đau nhói trong ḷng v́ đă làm điều trái đạo. Cậu hối hận và dốc quyết nhất định đứng lên đi về nhà cha, nhất định xin với cha lời thú tội bất trung bất hiếu:” Thưa cha con đă phạm tội đến cha và đến Trời, con không xứng đáng làm con cha nữa,m xin cho con được nhận vào làm tôi tớ trong nhà cha cũng đủ lắm rồi”.

Nghĩ đến nhà cha và nh́n lại thân phận hoàn cảnh hiện tại bi đát của ḿnh, cậu Út thấy hối hận vô cùng. Trong giây phú xúc động ấy, một tia sang đă bừng lên trong ḷng cậu:”Trở về!”

Về phần người cha già, kể từ ngày đứa con bỏ nhà ra đi, v́ thương con, ông trao hết tiền bạc của cải, nhưng trái tim ông tan nát, v́ một đứa con vắng nhà là ḷng ông thêm một chỗ trống vắng, một mất mát không thể thay thế, một đứa con ra đi, trái tim ông sẽ mất vui,có một cái ǵ trống vắng tẻ nhạt buồn bă trong tận đáy ḷng ông.

Thế rồi chiều chiều ông ra đứng trước ngỏ đợi chờ con. Ông thông cảm cho sự nông nổi bồng bột của tuổi trẻ. Ông hy vọng sớm muộn ǵ con ḿnh cũng sẽ trở về. Ông sẵn sàng hết mọi quên hết mọi chuyện xưa. Trong ḷng ông, không buộc tội, nhưng hoàn toàn yêu thương, mong đợi, tha thứ.

Ḷng ăn năn thống hối của người con hoang đàng đă được ḷng thương xót tha thứ của cha già, người đă làm cho cậu ngạc nhiên, v́ vừa về đến cửa, cậu thấy cha già đứng chờ sẵn đó chờ đợi ḿnh. Những câu nói thú tội ăn năn cậu sửa soạn trước, định nói lên th́ đă không c̣n có cơ hội nói nữa, v́ cha già không để cho cậu nói ǵ, ngoài những lời ông ra lệnh cho đầy tớ phải làm ǵ để ăn mừng ngày cậu trở về b́nh an:”mau mau đem áo thượng hạng mặc cho cậu, đem nhẫn xỏ vào tay cậu, đem giày tốt nhất cho cậu đi. Hăy giết con bê béo, hạ tiệc ăn mừng, v́ con ta đă chết nay sống lại, đă mất nay t́m t hấy. Cuộc lien hoan mừng cậu Út bắt đầu, mọi người ai nấy hân hoan vui vẻ. (Lk 15, 22-24)

Tất cả những ân phúc của ngày trở về nào áo mới, nào nhẫn vàng, nào giày dép thượng hạng, nào tiệc mừng nhận lại chức vị trong gia đ́nh. Tất cả thật ngoài sức tưởng tượng của cậu Út. Cậu nghẹn ngào trong sung sướng hạnh phúc khó tả! T́nh phụ tử của cha cậu thật là vĩ đại. Cha cậu quả thật là người biết chúc phúc cho con cái.

Trong câu chuyện trở về của người con hoang đàng, ta thấy người con chẳng phải làm ǵ hơn là việc trở về, với ước vọng được nhận làm thân tôi tớ. Cậu chẳng có chi đem về nhà cho cha ngoài tấm thân gầy ốm tả tơi v́ thiếu ăn thiếu mặc. Cậu không có quà tặng nào cho cha ngoài tấm ḷng thống hối thẳm sâu. Cậu không có chi dâng biếu cho cha ngoài hai bàn tay đă vấy bẩn với bao tội lỗi sa đọa. Cậu chỉ có thể làm được một điều thôi là mang tấm thân rách nát với trái tim hy vọng tuyệt dối vào ḷng dung thứ của cha ḿnh. Một điều cuậ Út có thể làm được là tŕnh diện trước mặt cha toàn thân bần cùng đói rách và bất lực, chỉ có thế thôi, và chỉ cần thế mà thôi là cha cậu đă vui mừng chúc phúc cho cậu vô điều kiện.

Chúa Kitô dùng câu chuyện người con hoang đàng trên để nói cho chúng ta về mối liên hệ giữa Thiên Chúa và nhân loại.

Phải chăng chúng ta phải giữ trọn các giới răn, phải học đủ các điều lề luật dạy? Phải chăng chúng ta phải luôn xem lễ đọc kinh lần chuỗi, klam2 phúc bố thí, hy sinh dâng hiến cuộc đời trong tu tŕ khổ hạnh, phải tham gia đủ nơi đủ chốn Thánh Địa, các di tích thánh từ phương trời xa, phải xưng đạo bằng kinh kệ lâu giờ v.v…? Chắc là không!

Việc chúng ta phải làm là đặt ḿnh trước sự hiện diện của Cha. Mọi sự sẽ khởi tấu từ giây phút ta có mặt trước nhan Thánh của Cha. Chỉ cần dặt ḿnh trước mặt Cha, có. thế thôi, là mọi ân phúc sẽ bắt đầu tuôn trào xuống ḷng ta. Nhưng ơn phúc lớn lao nhất trong mọi ơn phúc đó là được trở lại làm con của Chúa, được kêu lên với Ngài: Lạy Cha! Ôi huyền diệu làm sao giây phút Chúa nh́n xuống ḷng ta với tất cả tấm ḷng nhân ái bao dung tha thứ của Ngài. Ôi phúc đức thay cho người mà mọi tội lỗi được Chúa thứ tha.

Trở lại câu chuyện người con hoang đàng trở về: trong lúc cả nhà đang lien hoan vui mừng, có một người không vui, không vào tham dự cuộc liên hoan: đó là người con cả . Lẽ tất nhiên người cha già cũng chúc phúc cho con cả nữa, người luôn luôn ở bên cạnh ông, chia vui sẽ buồn với ông. Ông nói với người con cả:”Con oi, con hằng ở luôn bên cha, mọi sự của cha là của con, nhưng ta phải ăn mừng khao em con đó. Nó đă chết nay sống lại. Đă mất nay t́m thấy. (Lk Người con cả không cự lại với cha, anh ta không chịu nổi sự rộng lượng, ḷng dung thứ quá dễ dàng cho người em hư hỏng, anh từ chối không mở ṿng tay thương mến để đón tiếp, anh khép kín cửa ḷng nhất định không thể chấp nhận sự trở về của em ḿnh, đồng thời anh cũng nhất định khước từ luôn sự chúc phúc của cha ḿnh. V́ thế, anh không chịu bước vào nhà để chúc vui với mọi người. Anh tự nghĩ là mọi người lừa dối và lợi dụng anh. Anh nh́n mọi người dưới con mắt của một kế toán viên: tất cả được lượng tính theo con số và được nh́n dưới dưới lăng kính lợi ích. Bỏ tiền của để tiệc tùng linh đ́nh mừng vui v́ một người lười biếng lêu lỏng bỏ nhà ra đi, nay trở về là một việc vô lư, vừa tốn kém vô tích sự. Đó là lư do khiến anh ta bất măn với hết mọi người. Đa số chúng ta không hài ḷng về thái độ hẹp ḥi, phải chăng đó cũng là cách thức và thái độ của nhiều người trong chúng ta? Khi chúng ta không chấp nhận hạnh phúc của ḿnh, ta hờ hững hoặc tự nghĩ ḿnh không xứng đáng hưởng hạnh phúc được ban tặng.

Có khi chúng ta không nhận chân hạnh phúc của tha nhân, hoặc ta cảm th ấy khó chịu khi thấy ngưới khác được sung sướng hạnh phúc. Chúng ta khó chịu v́ nghĩ rằng người khác không xứng hưởng hạnh phúc như thế. Không lạ ǵ, trong suốt cuộc sống, chúng ta luôn luôn trong t́nh trạng dằn vặt, vật lộn với chính ḿnh, trái tim ta nhiều khi đă trở nên băi chiến trường cho những giằng co tranh đấu giữa ta với ta. Khắp nơi chúng ta nh́nh thấy dấu vết của chua cay thù hận đấu tranh. Ḷng ta ít khi nếm hương vị ngọt ngào của ân phúc, mà toàn những dư âm của đắng cay chua xót mà thôi. Chúng ta không c̣n b́nh dị dễ thương, hiền hậu nữa, chúng ta đă biến cuộc đời thành một tấn bi kịch năo nề, căng thẳng và khắc nghiệt.

Nói theo ngôn từ của Chuyện Kiều, th́ cuộc đời quả là “một khúc đoạn trường”. Bởi v́ vó người nh́n cuộc đời như một khúc đoạn trường, ở đây không có sự ḥa hợp giữa dất với trời, Ông Trời thay v́ là Đấng chúc phúc, lại trở nên một kẻ ghen ghét bực tức với tài năng của loài người, nên mới có câu:’

Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen.

Người ta phân biệt có hai loại người sống trên đời: loại thứ nhất: những người nh́n cuộc đời với thái độ b́nh dị an ḥa, chấp nhận cuộc đời như một ân huệ, biết vui hưởng những ǵ cuộc đời dâng hiến cho. Loại thứ hai: những người chung thân bất măn, chống cự, khước từ chính cuộc đời của họ, nhất định không nhận cuộc đời như một quà tặng được trao ban, họ nhất định phải đ̣i cho bằng được cuộc đời như trí tưởng tượng ḿnh tạo nên, không khi nào có đủ th́ giờ hoặc tự cho phép ḿnh an vui với thái độ biết ơn Thượng –Đế và nhân loại về những ân huệ đă lănh nhận,

Câu chuyện người con hoang đàng trong Phúc Âm Thanh Luca mô tả chân dung của hai loại người đó: một người biết đón nhận sự chúc phúc, c̣n một người lại khước từ ân-phúc.

 

10.
Bằng Ḷng Với Số Phận.

Một biến cố bi thảm nhất ghi suâ h́nh ảnh trong lương tri nhân loại: đó là thảm cảnh những người vượt biển t́m tự do của người vượt Việt chúng ta, biến cố đó được báo chí thế giới tô son đánh bong bằng hai chữ “thuyền nhân”. Thuyền nhân là những người t́m tự do vĩ đại anh hùng nhất trong thế kỷ hai mươi nầy, v́ họ trải qua những cảnh huống kinh hoàng khốn khổ nhất trong lịch sử đi t́m tự do của loài người.

Theo như thống kê của Cao-Ủy Tỵ Nạn Quốc Tế, có tới bảy mươi lăm phần trăm những thuyền nhân đă bỏ ḿnh trên con đường t́m tự do, số c̣n lại, phải chịu nhiều khốn khó cay cực: phải vật lộn với song cả đại dương, thiếu ăn thiếu nước, bệnh tật, nhưng tai ách ghê rợn nhất là nạn hải tặc (đặc biệt là hải tặc Thái Lan): thuyền nhân Việt Nam bị cướp bóc, đánh đập, vất xác xuống biển làm mồi cho cá mập, đàn bà thiếu nữ bị hăm hiếp, đa số bị chúng đập chết sau đó, cũng có một số nạn nhân c̣n sống, nhưng bị tâm bệnh hoặc mang vết thù hận không thể quên được.

Trong số những gia đ́nh nạn nhân hải tặc, tôi có quen một gia đ́nh trẻ bạn thân của tôi. Sau khi tai qua nạn khỏi, gia đ́nh người bạn được đưa qua trại Bataan, Phi luật Tân để học nghề, sau cùng được định cư tại Hoa-kỳ, anh chị đă bắt lien lạc với tôi và nhờ tôi giúp việc định cư tại vùng tôi đang phục vụ.

Hai năm trôi qua, với bao truân chuyên, anh chị và các cháu đă đến đất Mỹ b́nh an. Nh́n thấy gia đ́nh người bạn được an b́nh khỏe mạnh, sung sướng, tôi đă cùng với các người thân quen mở một tiệc lien hoan nhỏ vui mừng với gia đ́nh người bạn.

Trong Thánh lễ tạ ơn tại nguyện đường của một nhà ḍng Mỹ tại ngoại ô thành phố. Chúng tôi đă rơi lệ khi nghe anh chị dâng lời nguyện tạ ơn Chúa v́ đă trải qua những ngày gian khổ để được bước vào Miền Đất Hứa.

Sau bữa tiệc tôi đưa cả gia đ́nh về khu nhà trọ, trước khi chia tay, anh bạn ghé nhỏ tai tôi: “Xin cha cha cầu nguyện cho gia đ́nh con, đặc biệt cho cháu gái mười sáu tuổi, đă trải qua thảm cảnh bị hải tặc Thái Lan hiếp đáp…, anh nghẹn ngào nói tiếp:”thưa cha, nếu không có long tin mạnh mẽ nhà con và cháu đă không thể sống vui như hôm nay. Chúng con đă cầu nguyện và phó thác nhiều, Chúa đă cho chúng con nh́n tất cả mọi biến cố xảu ra trong đời như một ân huệ của Chúa. Cha c̣n nhớ đoạn kết trong cuốn chuyện Nhật Kư của một Cha Xứ Đồng quê của Bernanos không? Cuốn truyện của ông được kết bằng mấy chữ thật đơn sơ nhưng đầy ư nghĩa:”Tout est grace: Tất cả là ân sủng”. Nhắc lại biến cố thuyền nhân Việt Nam, đặc biệt các nạn nhân của hải tặc Thái Lan, chúng ta ca ngợi sự can đảm chịu đựng của đồng bào ta, nhất là các thiếu nữ nạn nhân của sự hăm hiếp…Nhiều người trong số nạn nhân nay đă chết hoặc trở thành bệnh tâm thần. Gia đ́nh người bạn tôi cũng là nạn nhân của hải tặc Thái-Lan, vợ và con gái của bạn tôi đă trải qua những giờ phút kinh hoàng khổ đau nhục nhă, nhưng họ thoát qua được v́ họ có niềm tin để nh́n nhận ra ân phúc trong cuộc đời, ơn phúc ngay cả trong những giờ phút đen tối băo táp. Bí quyết nào đây?

Người bạn tiếp tục nói với tôi:”Sau những giờ phút kinh hoàng đen tối đó, khi chúng con tắm gội thân xác trong nước biển Thái-Lan, th́ linh hồn chúng con cũng tắm sạch luôn cả những ǵ nhơ nhuốc mà đất nước Thái đă bôi lên trên thân thể vợ và con gái con. Khi đặt chân đến đất Phi, gia đ́nh chúng con cầu nguyện tâm niệm quên đi quá khứ, xin Chúa cho chúng con nhất định không biến tâm hồn ḿnh là nạn nhân của hải tặc Thái-Lan. Chúng con tâm nguyện không để cho gia đ́nh của chúng con trở thành nạn nhân vĩnh viễn của biến cố đau thương làm nên vết thương ḷng, và nhất định không để cho biến cố đó trở nên đời của ḿnh. Chúng con nhất định bỏ h́nh ảnh xấu xa của tên hải tặc lại bên bờ biển Thái Lan, chứ không để nó ám ảnh bám sát cuộc đời ḿnh. Chúng con nhất định quên đi để làm lại cuộc đời hoàn toàn mới trong sự quan pḥng của Chúa. Con nghĩ tha thứ là sứ điệp quan trọng của Chúa Cứu Thế trên Thập Giá, chúng con xin ơn chịu đựng đau khổ và đồng thời cũng xin ơn tha thứ cho tên hải tặc, những nguời đă gây nên bao đau khổ, tủi nhục cho gia đ́nh con.

Những ngày tháng trong tương lai, người bạn tôi thường tham gia các cuộc hội họp gia đ́nh, anh thường phát biểu trong các cuộc hội thảo liên quan đến nạn nhân hải tặc. Với một thái độ rất tích cực và xây dựng như thế, mấy năm sau anh học thêm lấy bằng về Social Worker và trở nên thành viên trong một văn pḥng cứu trợ trung ương, chuyên về cứu trợ các nạn nhân, đặc biệt các nạn nhân của sự cưỡng hiếp.

Người con gái của anh nay đă ra trường y-khoa bác sĩ. Ngày lễ ra trường bác sỹ của con anh, tôi cũng được mời tham dự, sau tiệc mừng, tôi ghé tai hỏi nhỏ bác sĩ tân khoa”sau này bác sĩ định hành nghề tại đâu”? Cô bác sĩ trẻ vui cười nói với tôi: “Con sẽ t́nh nguyện làm việc trong các trại tị nạn trên khắp thế giới…”

Niềm tin và thái độ lạc quan của người bố đă cứu được cả một gia đ́nh, đă dưa hai nạn nhân hải tặc qua những giây phút tối tăm bi đát nhất để làm lại cuộc đời…để tiếp sống…tiếp tục vui hưởng những ơn phúc cuộc đời, để phụng sự Thiên Chúa và anh em đồng loại.

 

11.
Niềm Tin Và Thái Độ Lạc Quan

Một trong những khám phá hữu ích của khoa tâm lư thực nghiệm trong thời đại chúng ta, đó là vai tṛ của tư tưởng và thái độ lạc quan có ảnh hưởng đến cuộc sống của con người. Thái độ nh́n cuộc đời ta thề nào, cuộc sống ta biến dạng như thế: nghĩa là nếu ta lạc quan, có tư tưởng tích cực, sống an b́nh, biết chấp nhận cuộc sống, cuộc đời ta rồi sẽ trở nên hạnh phúc.

Trở về với gia đ́nh người bạn vừa nêu trên, cũng là nạn nhân của hải tặc, cũng trải qua những giờ phút đen tối thương đaum nghẹn ngào uất hận như trăm ngh́n nạn nhân hải tặc khác nhưng họ vượt qua được và làm lại cuộc đời, trong lúc đó nhiều nạn nhân khác vẫm sống măi trong bóng tối của quá khứ chua cay… Họ ôm mộng trả thù, nhưng “trả thù là dấu chỉ của sự đau khổ.” (Vengentia signum doloris”. Ngạn ngữ La-mă nói thế, và vô t́nh, họ đă để tên hải tặc đồng hành với họ trong suốt cuộc đời.

Nhân tố nào đă làm nên sự khác biệt? bí quyết nào đă giúp cho gia đ́nh họ chiến thắng nghịch cảnh oái ăm khắc nghiệt? Thưa, đó là niềm tin và thái độ lạc quan tích cực của họ. Họ là những người Kitô giáo có niềm tin mănh liệt, họ tin vào Chúa là Đấng chúc phúc, họ biết nh́n thấy những ǵ đă mất nát trong quá khứ, họ không sống cho quá khứ mà biết dự phóng cho tương lai.

Tóm lại, họ biết khiêm tốn và b́nh an chấp nhận cuộc đời vốn không thể hoàn toàn nằm dưới quyền kiểm soát của con người. Nhiều lúc chúng ta cảm thấy ḿnh bất hạnh khốn cùng chỉ v́ ḿnh bất lực không kiểm soát được cuộc đời như ư nguyện của ḿnh, một trong những dục vọng con người là “ư chí quyền lực” (will to power), con người muốn tự làm Thượng Đế lấy chính ḿnh.

Sau một cuộc đời miệt mài tranh đấu vật lộn với công danh sự nghiệp, với biết bao “lên voi xuống chó” bởi v́, “trên đường danh lợi vinh liền nhục, trong chốn trần ai khóc lẫn cười”. Cuối cùng con người phải thú nhận cuộc đời tự nó có những huyền nhiệm không thể hiểu thấu. Người xưa dạy:”vất vả, bôn ba, không qua tại số”. Biết kiên nhẫn chấp nhận và b́nh thản vui sống trong an bần lạc đạo, biết khiêm tốn nh́n nhận khả năng giới hạn, sức lực của ḿnh, là con đường đưa ta đến chân trời hạnh phúc.

 

Niền Hănh Diện La Người Kitô Hữu

Tôi nhớ lại những ngày làm tuyên úy tại bệnh viện Saint Ann’a Hospital, Chicago. Có một bệnh nhân mà tôi không thể nào quên được, v́ những ngày cuối của bà đă ghi đậm nét trong tâm trí tôi: người đàn bà mà tôi thán phục có tên gọi la Ann Binkonwski. Bà vào bệnh viện khoảng hơn một tuần, sau nhiều khám nghiệm chu đáo kỹ càng, bác sỹ bào cho bà ta tin buồn là bà mắc chứng ung thư gan loại B, và đă đến thời kỳ thứ ba.

Trước lời báo như tin sét đánh ấy của bác sĩ, bà Ann không hề thay đổi sắc mặt, bà mỉm cười nói với bác sĩ: cám ơn bác sĩ, rồi lặng lẽ rút về pḥng riêng. Trong suốt mấy ngày lien tiếp bà Ann cứ âm thầm ngồi trong pḥng số 38 ít khi ra vào hoặc nói năng, v́ bà rất bận rộn viết rất nhiều thư báo tin cho con cái và bạn bè xa gần. Tôi đến thăm bà vào một buổi chiều, sau giờ cơm tối của bệnh nhân, tôi thăm bà vào giờ đó với hy vọng có nhiều thời giờ hơn để tâm sự với bà về tin chẳng lành mà bác sĩ đă loan báo mấy ngày trước.

- Bà có buồn lắm không khi nghe bác sĩ cho biết chỉ c̣n ba tháng sống ngắn ngủi nữa?

- Con không buồn, trái lại con vui nữa là khác, v́ con biết cuộc đời chóng qua, đầy thử thách của con sắp đến hồi kết thúc!

- Biết thế, nhưng bà không sợ chết à?

- Con đă làm quen với sự chết từ lâu, mỗi ngày con vẫn cầu xin, chuẩn bị cho ngày về gặp Chúa của con.

Là người Kitô hữu, tức là được mời gọi để mỗi ngày chết đi cho thế trần, chết cho xác thịt để được trọn vẹn thuộc về Chúa Kitô. Mỗi ngày con vẫn tự ḿnh nhắc nhớ: “Con là người Kitô hữu”. Điều đó ảnh hưởng tất cả mọi việc con làm và mọi suy tư cũng như mọi cảm giác. Nếu có điều chi chẳng lành xảy đến cho con, con có thói quen nh́n về phía khác của vấn đề. Trong hoàn cảnh như thế, \con tự hỏi ḷng: làm sao Chúa lại chúc phúc cho con qua những ǵ xảy ra? Chẳng hạn khi lái xe bị lủng bánh xedọc đường, con vội vả cho xe vào lề, cảm tạ Chúa đă cho sự việc xảy ra để cảnh tỉnh ḿnh, sửa xe xong, con tiếp tục cuộc hành tŕnh như thường, không than van, không trách móc.

Một thí dụ khác, chẳng hạn như khi con vụng về trong cách thức xă giao trong một hoàn cảnh nào đó, con cảm tạ Cháu, nhờ đó, biết đâu có người cảm thấy vui vẻ hơn để họ có thể đến với con hơn. Bất cứ việc ǵ xảy ra, đều có một khía cạnh có lư của nó, Trong những lúc bị giao động xao xuyến trong long v́ những bất trắc cảy ra, con chợt nhớ tới lời Thánh Phaolô viết cho cộng đoàn Rôma:

“Chúa khiến cho mọi việc xảy ra ăn khớp với nhau v́ lợi ích cho những kẻ Ngài yêu mến”. (Rm. 8, 28)

Bà Ann thao thao bày tỏ nỗi long của bà, với một giọng nói đầy tín thác vào Chúa, bà đă làm tôi vô cùng xúc động.

Chúa đối xử độ lượng với con, suốt cả đời con, Chúa luôn chúc phúc cho con. Con không nghĩ rằng Chúa lại hết quảng đại với con trong cơn bệnh ung thư nầy!

Bà Ann vui vẻ chấp nhận t́nh trạng bệnh hoạn với một thái độ vô cùng thản nhiên vui vẻ. Dường như không có ǵ làm mất được niềm tin và sự vui tính của bà.

Bà lưu lại trong bệnh viện ít ngày rồi xin phép bác sĩ cho bà xuất viện v́ bà phải đi thăm các con cháu và các người thân ở xa. Bà vui vẻ ra di như không có ǵ xảy ra. Và trong khung trời, bà đă đi du lịch qua mấy tiểu bang. Cuối cùng không chịu nổi cơn đau, bà phải trở về nhà và vào lại bệnh viện trong những ngày cuối đời.

Dẫu là những ngày cuối đời, tuy bị cơn bệnh hành hạ, nhưng bà Ann chung sống ḥa b́nh với con bệnh ung thư như người bạn đời thân mến. Trong những ngày cuối đời, bà Ann để nhiều giờ cầu nguyện, hồn bà kết hợp mật thiết với Thiên Chúa, nhất là vào ban sáng sau khi rước lễ.

Nhiều khi bà thiếp đi trong kinh nguyện, đến nỗi bà không hề hay biết có y tá hoặc các cha tuyên úy đến chờ để vấn an bà.

Vào một buổi chiều sau cơm tối, tôi đến thăm, bá Ann đang say mê trong kinh nguyện, tôi đứng cạnh giường bà từ lâu mà bà không hề hay biết, tôi cất tiếng hỏi:

- Bà xin Chúa điều ǵ?

- Thưa con xin Chúa thương cứu chữa những bệnh nhân đang trong cơn đau đớn v́ bị con bệnh hành hạ.

- C̣n bà th́ sao? Bà không xin Chúa cứu giúp bà cũng đang lâm lụy trong con bệnh ghê gớm.

- Thưa, con xin Chúa cứu chữa cho những người khác, phần con, con xin cảm tạ Chúa đă cho con c̣n sống thêm ngày hôm nay để cảm nghiệm t́nh thương vô bờ bến của Ngài.

Lời cầu nguyện của bà Ann như ngọn đuốc chiếu soi cho tâm trí u mê và ích kỷ của ḿnh. Tôi là linh mục, tôi có cầu nguyện, nhưng lời cầu của tôi c̣n vướng nhiều “tham Sân Si” và ích kỷ. Trong lời cầu của tôi, tôi chỉ biết xin Chúa cho ḿnh hết ơn nầy đến ơn khác, ít khi tôi thoát khỏi cái tôi ích kỷ khô cằn nầy. Tôi cầu nguyện với một tâm hồn thèm khát ơn phúc. Bà Ann trái lại, nguyện cầu với tâm hồn đầy biết ơn, bà luôn luôn ư thức được tính cách chúc phúc của Thiên Chúa, với bà, Chúa là Chúa của sự chúc phúc, và tâm hồn bà tràn ngập trong sự chúc phúc của Ngài.

Đến đây, thiết tưởng ta nên trở lại với câu chuyện người con hoang đàng: hăy nh́n vào cậu Út, người đă mất tất cả tiền bạc, mọi tư hữu và đang lâm vào cơn đói, nhưng nhờ có một năo trạng tích cực, chành đă lướt thắng tất cả: một thoáng tư tưởng trở về nhà Cha, nơi mà các đầy tớ được đối xử nhân đạo, lại được sống no đủ yên hàn. Chỉ cần có thế thôi, chàng không cần phải than van về hoàn cảnh hiện tại của ḿnh, dù khổ sở túng thiếu đến đâu, chàng không thể không nghĩ tói nhà cha, nơi chàng đă sống một đời trong ơn phước tràn đầy. Một phút tư duy về nhà Cha mà thôi đă thổi ṿa ḷng chàng sinh lực, đă ban cho chàng một mănh lực, một ư chí kiên cường để nhất định chỗi dậy, thoát khỏi hoàn cảnh đói khổ tuyệt vọng: “tôi sẽ trở về nhà cha, và xin cha tha thứ, ban cho ḿnh được cái vinh dự được đối xử như người ăn đứa ở mà thôi, cũng măn nguyện lắm rối”.

Chàng không ngượng ngùng v́ miệng người đời đàm tiếu. Chàng không lo sợ bị những h́nh phạt giáng xuống thân ḿnh. Chàng không e ngại bị bạn bè chế nhạo, hoặc láng giềng cười chê. Chàng c̣n trái tim rạo rực, v́ nhận biết rằng trong thế giới c̣n có nơi tràn đầy ơn phước, chàng biết ḿnh sẽ đi về một nơi mà đời ḿnh c̣n có phúc đức để mong chờ.

Người anh cả, trái lại, nằm trên đống ơn phước mà không hay không biết. Anh cả không nh́n thấy phước đức v́ trái tim anh quá hẹp ḥi và con mắt anh quá thiển cận, chỉ biết ghen ghét người em, ngày trở về được nhiều sự chú ư của cha già và của bọn gia nhân. Thay v́ nhận thức được ơn phước để vui mừng thưởng thức, anh cả lại quay ra ghen tương với người em trở về nhà. Anh là con cả, nhưng ḷng anh quá nhỏ mọn tầm thường, đời anh chỉ biết ghen ghét và thù hận, mà lại thù hận với đứa em trong nhà ḿnh. Anh không nh́n nhận ra ơn phước v́ mắt anh đă bị mù ḷa và trái tim nhân loại của anh đă bị chết từ lâu!

Những suy tư trên đây đưa chúng ta chú ư vào tâm điểm của cuốn sách nói về Thiên Chúa chúc phúc cho nhân loại. Quả thực, Thiên Chúa của chúng ta là vị Chúa của ơn Phúc chan ḥa, bàn tay của Ngài được định nghĩa là Bàn Tay Ban Phát ân phúc cho nhân thế. Chúa là Đấng ban phát muôn ơn cho ta, cà đời con người được nh́n như bức thảm được kết dệt bằng biết bao phúc ân của Thiên Chúa, ngay cả khi chúng ta nghèo đói, khóc than, ngay cả khi ta khiêm hạ và khát khao sự công chính, ngay cả khi chúng ta bị bách hại v́ chân lư.

Ơn Phúc của Chúa hải hà lai láng. Nhưng cũng có kẻ không nh́n nhận ra được phúc ơn, v́ năo trạng và thái độ tiêu cực đó thôi. Bởi v́ chúng ta không quan tâm lắng đọng để nh́n ra sự hiển trị của Nước Chúa và vinh quang tối thượng của Đấng Chịu Đóng Đinh. Chúng ta thấy ḿnh bất hạnh khốn cùng v́ ta lợi dụng mọi thứ nhưng thiếu tâm t́nh tri ân, thiếu t́nh thảo hiếu. Chúng ta trở nên đui mù thui chột và tự hành hạ lấy ḿnh như người anh cả trong câu chuyện người con hoang đàng.

Suốt cuộc đời rao giảng, ta không hề nghe Chúa Kitô ca ngợi khen tặng những người giàu có, sang trọng, những kẻ chiến hữu và hưởng thụ cuộc đời. Không hề gặp những lời khen tặng chẳng hạn như:”Phúc cho người giàu có…Phúc cho kẻ vui chơi cuộc đời…Phúc cho kẻ muốn ǵ được nấy…Phúc cho kẻ sa đọa đồi trụy…Phúc cho người cao ngạo chễm chệ nơi gian trần…

 

12.
Tất Cả Là Ân Huệ

Đối ngược lại với trào lưu hư hỏng của thế gian và khuynh hướng sa đọa của con người, Chúa Kitô đă trịnh trọng tuyên dương cho những người bị coi là thua thiệt hèn kém bằng những lời chúc phúc trịnh trọng:

“Phúc cho người biết cậy dựa vào Thiên Chúa, người biết thương khóc, cảm thông, phúc cho người hiền từ nhân ái, người công minh chính trực…người có ḷng từ tâm dung thứ, người có trái tim trong sạch khiết tịnh, người kiến tạo an b́nh, người dám liều thân v́ Chân –Lư”

“Beati mites, quoniam ipsi possidebunt terram.
Beati, qui esuriunt et sitiunt iustitiam, quoniam ipsi saturabuntur.
Beati misericordes, quia ipsi misericordiam consequentur.
Beati mundo corde, quoniam ipsi Deum videbunt.
Beati pacifici, quoniam filii Dei vocabuntur.
Beati, qui persecutionem patiuntur propter iustitiam, quoniam ipsorum est regnum caelorum” (Mt 5, 5-10)

Dẫu cho những khi chúng ta bị dập vùi trong t́nh cảnh bi đát thê lương, Thiên Chúa vẫn có đó sẵn sang ban ơn phước cho ta. Như thế, chúng ta có thể khẳng định là: người tin vào Chúa không bao giờ phải thất vọng, bởi có Chúa là có tất cả. Hơn thế nữa, đối với những ai hướng dẫn cuộc sống, biết chú trọng vào biến cố Nước Trời, sẽ cảm nghiệm được ơn phước vây phủ cuộc đời ḿnh, họ cũng là những người biết san sẻ phúc đức với tha nhân. Với những ai có thái dộ tích cực lạc qua, nh́n thế giới và cuộc đời như một vườn thiêng của ơn phúc, họ sẽ nh́n cuộc sống với một thái độ tự do và thân thương với những tặng vật yêu thương mà Thiên Chúa gửi đến cho họ.

Đó phải chăng là con đường mà Chúa Cứu-Thế dạy các môn đệ phải sống, khi Ngài sai các ông mà ra đi rao giảng Tin-Mừng Nước-Trời, Ngài phán:

“Sự ǵ chúng con nhận lănh cách nhưng không, hăy cho đi nhưng không”. (Mt 10, 8)

Thực vậy, phúc đức của Nước Trời đă được trao ban cho họ như một tặng vật của Thiên Chúa, họ chẳng phải chờ đợi ngóng trông hay lao lư vất vả ǵ, v́ “tất cả đều là ơn huệ” (Tout est grace).

Những năm phục vụ tại giáo-phận Chicago, qua sự giới thiệu của vị linh mục địa phương, tôi dược quen biết bà cụ tuổi ngoài tám mươi nhưng rất vui tính và vô cùng hiếu khách, lại có ḷng yêu thương các linh mục, đặc biệt các linh mục và tu sĩ thuộc các xứ truyền giáo.

Trong một bữa tiệc do chính bà khoảng đăi, tôi được hầu chuyện với bà. Sau bữa tiệc, tôi được bà trao cho mấy bức thư của vị giám mục Việt-Nam viết cho bà từ thập niên 1950, trong đó ngài bày tỏ ḷng tri ân của ḿnh thay cho toàn thế giáo dân về những công tác bác ái bà đă đỡ đầu cho giáo phận của Ngài. Đó là bút tích của Đức Cha Phạm Ngọc Chi, Giám mục địa phận Đà Nẵng, tôi nhận biết dễ dàng nhờ có một số h́nh ảnh của chủng viện, và các cơ sở khác của địa phương được xây cất với sự bảo trợ tài chánh của bà. Không những riêng cho Đức Cha Phạm Ngọc Chi của Việt Nam thôi, bà c̣n trợ giúp nhiều dự án giáo dục thuộc các nước Phi Châu. Ngoài ra bà c̣n hỗ trợ cho chương tŕnh giúp các sinh viên du học nữa. Tôi nhớ có lần tôi ca ngợi bà là người giàu ḷng bác ái, bà chỉ nhoẻn miệng cười vui vẻ vui vẻ: Bởi v́ Chúa quá đại lượng đối với tôi, Ngài đă ban cho tôi thật nhiều ân huệ trong suốt cả đời tôi, tôi càng chia sẻ với tha nhân, th́ Chúa càng ban cho them. Càng cho đi tôi lại càng có thêm nhiều hơn ḷng ḿnh mong muốn, Chúa thật vô cùng kỳ diệu.

Tóm lại, bà cụ già kia là chiếc máng thông ơn của Thiên Chúa: Chúa dùng bàn tay của bà đề chúc phúc cho kẻ khác, bởi v́ bà đă không dè sẻn hoặc quay lưng lại với người cần đến sự giúp đỡ của bà. Bà sung sướng cảm thấy ḿnh được là nơi hội ngộ giữa Thiên Chúa và con người, qua bà, suối nguồn ơn phúc của Thiên Chúa cuối cùng đến tận tay nhân loại. Bà sung sướng v́ được ở nơi giao điểm giữa đất và Trời.

Nếu bạn muốn thay đổi chủ đề cuốn sách nhỏ nầy, bạn có thể cho nó một tít hiệu mới: Cứ Để Chúa Chúc Phúc Cho!

Đừng quá bi quan nh́n cuộc đời. Đừng viết trên cuộc sống những tấm nhăn hiệu bi đát tang thương của đấu tranh, giết choc hận thù. Đừng gắn chặt số phận đời ta với những thứ chủ nghĩa, những ư hệ, những lư thuyết. Hăy nh́n đời với con mắt của bé thơ, trinh nguyên, cuộc đời sẽ mở ra trước mắt bạn với biết bao kỳ diệu tuyệt vời.

Hăy nh́n cuộc sống được bao phủ muôn vàn huyền nhiệm được biểu lộ qua sự thiện hảo của Chúa Trời. Hăy nh́n vũ trụ huyền diệu, tác phẩm do bàn tay thánh nhiệm mầu của Thiên Chúa. Hăy nh́n ngắm Thiên Chúa đang thi thố ân phúc cho vũ trụ muôn loài, chính Ngài sửa sang lại thế giới khỏi những hoen ố, hư hỏng của cơ cấu đối nghịch lại Nước Trời.

Trái tim công chính khiêm cung của bạn, cơi ḷng trong sạch của những ai khiết tịnh, hăy hoan hỉ mừng vui v́ một ngày mới đang đến, Một Trời Mới, Một Đất Mới, Một Jêrusalem Mới đang bừng sang. Hăy chúc tụng Chúa đi v́ cuộc hiện hữu vô cùng phong phú.

Hăy nh́n chung quanh, hăy hướng về tha nhân, coi chúng ta chia sẻ với họ được những ǵ. Từng ấy thôi cũng đủ làm cho ta tâm hồn ta rung lên cung đàn hạnh phúc, và đưa đến cho ta cảm nghiệm được trở nên sung măn trong cuộc sống hiện tại nơi trần gian.

Nếu bạn biết khắc phục mọi khó khăn để sống trọn vẹn bài học trên đây, xin cam đoan với bạn là trái tim bạn, ngay từ hôm nay, đă biết khởi tấu nên những bài ca thần tiên tuyệt diệu! Và con đường bạn hành tŕnh sẽ có vô vàn những bông hoa diễm tuyệt đang tươi nở khắp nơi. Nguồn sống vui vẻ trào vọt lên từ đáy tâm hồn, reo vang trong ḷng bạn như suối nguồn vô tận vang vọng niềm hoan lạc của Trời cao. Ban đêm khi bạn lên giường, giấc ngủ b́nh an sẽ kêu lên từ chốn tâm tư: “Chúc tụng Thiên Chúa đến muôn đời v́ Ngài đă mời gọi chúng ta ṿa miền đất nước mới của nền công chính bền vững muôn năm”

Trong lúc người đời cậy của cải, công danh, quyền thế, người con cái Chúa chỉ biết cậy dựa vào một ḿnh Chúa mà thôi. Tác giả Thánh vịnh 90 đă nói thay cho những người biết tin vào quyền năng Thiên Chúa, niềm vui vô biên về số phận được chúc phúc của họ như sau:

“Qui habitat in protectione Altissimi,
sub umbra Omnipotentis commorabitur.
Dicet Domino: “ Refugium meum
et fortitudo mea, Deus meus, sperabo in eum ”.
Quoniam ipse liberabit te de laqueo venantium
et a verbo maligno.
Alis suis obumbrabit tibi,
et sub pennas eius confugies;
scutum et lorica veritas eius.

Non timebis a timore nocturno,
a sagitta volante in die,
a peste perambulante in tenebris,
ab exterminio vastante in meridie.
Cadent a latere tuo mille
et decem milia a dextris tuis;
ad te autem non appropinquabit.
Verumtamen oculis tuis considerabis
et retributionem peccatorum videbis.

Quoniam tu es, Domine, refugium meum.
Altissimum posuisti habitaculum tuum.
Non accedet ad te malum,
et flagellum non appropinquabit tabernaculo tuo,
quoniam angelis suis mandabit de te,
ut custodiant te in omnibus viis tuis.

In manibus portabunt te,
ne forte offendas ad lapidem pedem tuum.
Super aspidem et basiliscum ambulabis
et conculcabis leonem et draconem.
Quoniam mihi adhaesit, liberabo eum;
suscipiam eum, quoniam cognovit nomen meum.
Clamabit ad me, et ego exaudiam eum;
cum ipso sum in tribulatione;
eripiam eum et glorificabo eum.
Longitudine dierum replebo eum
et ostendam illi salutare meum.
PSALMUS 91 (90)

“Hỡi những ai nương tựa Đấng Tối Cao,
Và núp bóng Đấng quyền năng Tuyệt Đối.
Cho sống lâu tuổi thọ dư đầy
Và hưởng ơn cứu độ Ta ban”
Hăy thưa với Chúa rằng:
Lạy Thiên Chúa là nơi tôi ẩn náu,
Chính Chúa ǵn giữ bạn.
Khỏi lưới kẻ thù giăng,
Khỏi tai ương tàn khốc.
Chúa phù tŕ che chở,
Dưới cánh Ngài, bạn có chổ ẩn thân,
Ḷng Chúa kiên trung là khiên che thuẫn đỡ.

Bạn không sợ cảnh rợn rùng đêm vắng,
Hay mũi tên bay giữa ban ngày,
Cả dịch khí hoành hành trong đêm tối,
Cả ôn thần sát hại lúc ban trưa.

Dù tả hữu ngàn người quị ngă,
Dù hai bên có chết cả vạn người.
Riêng phần bạn tuyệt nhiên không hề hấn,
Mở mắt coi bạn liền thấy rơ,
Thế nào là số phận bọn ác nhân,
V́ bạn có Chúa làm nơi trú ẩn,
Có Đấng Tối Cao làm chỗ nương thân.

Bạn sẽ không gặp điều ác hại,
Và tai ương không bén mảng tới nhà
Bởi chưng Người truyền cho Thiên Sứ,
Ǵn giữ bạn trên khắp nẻo đường.
Và Thiên sứ sẽ tay đỡ tay nâng,
Cho bạn khỏi vấp chân vào đá.

Bạn có thể dẫm lên hùm thiêng rắn độc,
Đạp nát đầu sư tử khổng long,
Chúa phán:
Kẻ gắn bó cùng Ta,
Sẽ được ơn giải thoát,
Người nhận biết danh Ta,
Sẽ được sức phù tŕ,
Khi kêu đến Ta, Ta liền đáp lại,
Lúc nghặt nghèo Ta ở kề bên.
Ta giải cứu và ban nhiều vinh dự,
Cho sống lâu, tuổi thọ dư đầy,
Và hưởng ơn Cứu-Độ Ta ban.

(Ps 920)

Những ai biết tín thác nương tựa dưới cánh tay quyền năng Thiên Chúa sẽ không c̣n phải sợ hăi những nguy cơ tai biến cuộc đời, bởi v́ chính Ngài sẽ là thành tŕ ẩn nấu và là Ơn-Cứu-Rỗi muôn đời cho họ.

Vào một thời điểm nào đó trong đời, khi nh́n lại những bến bờ, trên cuộc hành tŕnh gian khổ, qua chuỗi ngày với những vinh nhục trầm kha, những nụ cười và tiếng khóc, những thao thức âu lo, những thành công hay thất bại, chúng ta sẽ ngỡ ngàng nhận ra ẩn tích của Ngài ghi đậm nơi ta huyền nhiệm yêu thương và ân sủng.

  Rev.Nguyễn Quốc Hải, Ph.D

 


Mời đọc:

1 2

Xem các bài viết khác trong Rev. Nguyễn Quốc Hải, Khoá 7 GHHV Đà Lạt Việt Nam.