Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


  NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1975
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1975
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1976
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1977
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1978
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1979
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1980
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1981
 

Có Lòng Tốt

Hôm lễ Chúa Giáng Sinh, trong buổi chủ tọa Ðại Hội Thánh Ca tại Năng Gù, tôi đã có cảm tưởng là: Ca đoàn nhà thờ Cầu Số Hai không thua kém ai. Ðã có những đóng góp đẹp, hay và giỏi như bất cứ một ca đoàn có giá. Hôm nay tới đây, tôi cũng có một cảm tưởng tương tự về họ đạo này. Họ đạo Cầu Số Hai, tuy bé nhỏ, hẻo lánh, nhưng không thua kém các họ đạo khác. Cũng có những bước tiến rất đáng tự hào. Sở dĩ được như thế, là vì anh chị em có thiện chí, có thiện tâm, có lòng tốt. Thiện chí cũng là thiện tâm, cũng là lòng tốt. Ðó là một điều mà các Thiên Thần đêm Giáng Sinh đã hát lên: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, bình an dưới thế cho người thiện tâm”. Lòng tốt của anh chị em đã là một trong những sức mạnh xây dựng họ đạo, thì cũng chính lòng tốt của anh chị em sẽ là một trong những sức mạnh bảo vệ và phát triển họ đạo này. Vì thế, hôm nay, tôi muốn cùng anh chị em suy nghĩ đôi chút về thiện tâm, về lòng tốt.

Chắc hẳn, mọi người chúng ta đều mong muốn được Chúa và được thiên hạ coi là người có lòng tốt. Như thế nào là người có lòng tốt. Chúng ta nên nhìn vào các mục đồng đêm Noel.

Phúc Âm ghi lại: Thiên Thần Chúa đã hiện ra với các mục đồng canh thức và coi giữ đoàn chiên của mình. Khi đọc câu đó, tôi tự hỏi: Tại sao Thiên Thần không hiện ra với mấy người đang cầu nguyện trong nhà thờ, mà lại hiện ra với mấy mục đồng ở ngoài ruộng. Tôi nghĩ là Chúa làm như thế để cho thiên hạ thấy rằng: Những người lo lắng làm ăn đúng bổn phận mình, là những người có lòng tốt được Chúa viếng thăm. Lòng tốt của mục đồng là sự chu toàn bổn phận. Lòng tốt của họ là sự cẩn thận lo lắng canh giữ đoàn chiên của họ. Lòng tốt của họ là sự họ làm đúng lương tâm nghề nghiệp của họ.

Phúc Âm kể lại: “Khi Thiên Thần hiện ra họ rất sợ hãi. Thiên Thần bảo họ: Ðừng sợ. Ðây là tin rất vui. Hôm nay, Ðấng Cứu Thế sinh ra cho muôn dân trong thành Ðavid. Và đây là dấu để nhận ra: Một hài nhi bọc trong khăn, đặt nằm trong máng cỏ”. Phúc Âm không nói mục đồng có thắc mắc gì. Ðó là điều làm tôi ngạc nhiên. Vì hồi đó, hầu hết dân chúng đều nghĩ Ðấng Cứu Thế sắp đến sẽ là Vua. Vua thì phải sinh ra xứng đáng, đâu lại sinh ra trong máng cỏ. Thế mà mục đồng cũng tin. Lòng tốt của họ là sự đơn sơ chất phác, không có thiên kiến, không bị ràng buộc vào những khuôn khổ tin tưởng cứng nhắc, như các luật sĩ và Pharisêu đã có về Ðấng Messia. Lòng tốt của họ là sự họ dễ đón nhận Tin Mừng một cách chân thành khiêm tốn.

Phúc Âm ghi lại: “Các mục đồng nói với nhau rằng: Nào chúng ta đi sang Bêlem và hãy xem lời Chúa đã tỏ cho chúng ta”. Họ gọi nhau đi. Họ chia sẻ niềm vui với nhau. Họ lên đường với nhau. Lòng tốt của họ là sự đồng hành, là sự đi chung với người khác. Lòng tốt của họ là tinh thần huynh đệ, là tình đoàn kết.

Phúc Âm ghi lại: “Họ vội vã lên đường và họ đã thấy Ðức Mẹ Maria và thánh Giuse và con trẻ nằm trong máng cỏ. Thấy thế, họ nhận ra đúng thực như lời đã nói về con trẻ”. Kẻ vội vã là kẻ nôn nóng, là kẻ thiết tha. Họ có thể trì trệ, thong thả. Nhưng họ dứt khoát lên đường. Lòng tốt của họ là họ thực sự đi tìm gặp Chúa. Lòng tốt của họ là sự vâng nghe Tin Mừng, mau lẹ làm theo tiếng gọi.

Phúc Âm ghi: “Các mục đồng trở về ngợi khen, tán tụng Thiên Chúa trong mọi sự họ đã nghe và đã thấy”. Tôi tưởng là trên đường về họ có thể bàn tán, đùa giỡn. Nhưng không. Họ đã ngợi khen ca tụng Thiên Chúa. Trên đường đến Bêlem, họ mang niềm tin khát vọng. Trên đường từ Bêlem về, họ mang niềm vui cảm tạ. Chuyến đi là của niềm tin. Chuyến về là niềm biết ơn. Lòng tốt của họ là lòng biết ơn. Lòng tốt của họ là sự họ biết cảm tạ Thiên Chúa.

Tới đây, tôi thấy ngôi nhà cha sở đã dành một căn để nhà nước sử dụng làm trường học. Tôi cũng được nghe rằng linh mục và giáo dân họ đạo ta đã có nhiều đóng góp tích cực vào các chương trình xã hội của địa phương. Những việc đó, tuy khiêm tốn, nhưng cũng nói lên một cách cụ thể lòng tốt của họ đạo. Tôi coi những việc đó là những việc đời và cũng là những việc đạo. Bởi vì những việc ấy cũng phát xuất từ Tin Mừng, và thể hiện một lối sống đạo thích hợp và gắn bó với căn bản Phúc Âm. Tôi tin Chúa đang hướng dẫn anh chị em. Tôi cảm tạ Chúa đã và đang chọn anh chị em vào số những tâm hồn tốt, có thiện chí, có lòng tốt, để cộng tác vào chương trình cứu độ của Chúa. Amen.

Lễ Thêm Sức, Cầu Số Hai ngày 5/01/1980