Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1990
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1991
 

Ơn Hiểu Biết

Lc 4,16-22

Trong bài Phúc Âm hôm nay có lời Chúa phán rằng: “Thánh Thần Chúa ngự trên tôi, Người đã xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó, và cứu chữa những cơn sầu muộn trong tâm hồn người ta”.

Khi tôi suy gẫm những lời trên đây của Chúa, tôi thấy rằng có lúc tôi được sai đi để đem Tin Mừng đến cho người khác, và có lúc tôi là kẻ đón nhận Tin Mừng mà những người khác đem lại cho tôi.

Những người đem Tin Mừng lại cho tôi là ai? Thưa họ thuộc rất nhiều loại người. Ðối với tôi, phần đông họ là những kẻ bé mọn nghèo khó. Tôi thấy họ mang lại cho tôi Tin Mừng khi tôi thấy họ, hoặc họ đang sống ơn Chúa, hoặc họ đang khao khát ơn Chúa, hoặc họ đang giúp người khác đón nhận ơn Chúa.

Với những suy nghĩ trên đây, hôm nay tôi gặp gỡ anh chị em. Khi tôi nhìn anh chị em, tôi đã tự hỏi mình rằng: Giáo dân họ đạo Bò Ót đây nói chung và những người hiện diện trong thánh lễ này nói riêng, có phải là những người đang đem lại cho tôi Tin Mừng không?

Tôi tự hỏi như vậy, rồi tôi xem xét, và tôi có thể trả lời cho mình rằng: Ðúng là anh chị em đang mang lại cho tôi Tin Mừng. Bởi vì trong anh chị em, có nhiều người đang sống ơn Chúa, có nhiều người đang khát khao ơn Chúa, và có nhiều người đang cố gắng giúp người khác đón nhận ơn Chúa.

Sự thật trên đây khiến tôi lạc quan về anh chị em và khiến tôi tạ ơn Thiên Chúa. Và như thế tôi biết rằng, trước khi tôi tới đây, thì Chúa Thánh Thần đã ở trong anh chị em, và đã hoạt động trong anh chị em. Tuy nhiên, tôi được sai đến với anh chị em, để qua trung gian tôi, Chúa Thánh Thần lại thêm ơn cho anh chị em, ơn mà hôm nay tôi cầu xin nhiều nhất, để Chúa Thánh Thần ban đặc biệt cho anh chị em và cho chính tôi là ơn HIỂU BIẾT.

Thứ nhất là hiểu biết cái gì là chính, cái gì là phụ trong đời sống đạo. Ðể cái gì chính chúng ta tập trung vào và cố gắng thực hiện đến nơi đến chốn.

Thứ hai là hiểu biết cái gì là phải, cái gì là trái, nhất là trong đời sống gia đình và trong đời sống xã hội. Bởi vì hiện nay tôi thấy, có nhiều cái trái, lại được coi là phải, và có nhiều điều phải lại được coi là trái.

Thứ ba là hiểu biết cái gì là thiệt, cái gì là giả. Bởi vì anh chị em cũng như tôi thấy hiện nay xuất hiện rất nhiều cái giả. Giả ở đồ hàng, giả ở lời nói. Trong đạo đức cũng có nhiều cái đạo đức giả.

Thứ bốn là hiểu biết cái gì cần làm trước, cái gì nên làm sau. Bởi vì trong một hoàn cảnh có nhiều giới hạn, không thể làm tất cả được, thì cái gì cần làm trước, cái gì nên làm sau là hiểu biết rất cần.

Trong tình hình đang mở ra thì 4 thứ hiểu biết trên đây rất cần cho chúng ta, nhất là rất cần cho giới trẻ để biết sống đạo. Thiếu những hiểu biết ấy, tôi sợ rằng, chúng ta, nhất là con em chúng ta, sẽ rơi vào hoàn cảnh thiếu khôn ngoan, đi tới lầm lạc, suy thoái và hư hỏng.

Nói tới đây, tôi nhớ tới thánh Gioan Vianney mà Hội Thánh mừng kính ngày mồng 4 tháng 8 hàng năm, tức là ngày lễ hôm nay.

Cha Vianney là cha sở họ Ars, miền nam nước Pháp. Khi đến nhận họ Ars thì tình hình tôn giáo họ đạo này rất là thê thảm. Lịch sử ghi lại rằng: Họ đạo thì không đông lắm. Nhà thờ thì cũng nhỏ thôi. Nhưng ngày Chúa Nhật, nhà thờ vẫn vắng. Trái lại, những quán ăn, những điểm giải trí thì đầy những người. Giáo dân của Ngài bỏ cầu nguyện, bỏ đi lễ, bỏ học giáo lý. Trước tình hình bê bối đó, cha Vianney đã nói: “Bệnh tình họ đạo của tôi rất là nặng. Muốn trị bệnh này cần phải có thuốc mạnh, thuốc tốt”. Và những thứ thuốc mà Ngài cho là mạnh, cho là tốt, đó là cầu nguyện, hãm mình, làm việc bác ái.

Cha Vianney và một số người thiện chí trong họ đạo cầu nguyện hằng ngày, nhất là chầu Mình Thánh Chúa, ăn chay hãm mình, và thường xuyên đi thăm viếng những bệnh nhân, những người già, những người nghèo túng, những người bỏ đạo.

Riêng cha Vianney thì sống một đời khổ hạnh, rất là nghiêm khắc. Thế rồi dần dần, sự sống đạo của họ đạo Ars đã dần dần hồi tỉnh lại. Sau một số năm, những người trong họ đạo đã dần dần trở nên sốt sắng, và những xứ chung quanh cũng bắt chước phục hồi.

Tôi được may mắn đến thăm viếng nhà thờ và nhà xứ Ars 2 lần. Tại đây, tôi còn thấy người ta trưng bày những kỷ vật mà cha Vianney gọi là thuốc thần để trị bệnh thiêng liêng, đó là cái bàn quỳ mà Ngài đã quỳ cầu nguyện nhiều giờ, suốt đêm, nhiều đêm. Ðó là cái tòa giải tội mà Ngài đã ngồi nhiều giờ, đó là cái bàn, cái ghế và những cuốn tập mà Ngài đã dùng để soạn bài giảng, bài giáo lý một cách cẩn thận. Và đó là cái giường, quần áo, soong chảo, bát đĩa mà Ngài đã dùng để hãm mình, khổ chế.

Khi nhìn những kỷ vật trên đây, tôi thấy rằng thánh Vianney và giáo dân của Ngài đã có những hiểu biết sâu sắc để biết cái gì cần phải làm cho việc phục hưng đạo đức xứ đạo của mình. Hiện nay, tôi thấy Hội Thánh Việt Nam nói chung và các họ đạo của chúng ta nói riêng, rất cần có những hiểu biết như vậy. Và những hiểu biết này không có tính cách lý thuyết để nhớ suông, để mà trả bài, nhưng là những hiểu biết vững về thực hành, hướng về những việc làm cụ thể. Tôi xin nói lại, trong một tình hình càng mở ra với bao trào lưu thoái hóa, với những cơn cám dỗ ngọt ngào, chúng ta cần phải có những hiểu biết đúng đắn soi sáng cho đời sống đạo chúng ta, và giúp cho tình hình đạo đức không những được vững mà còn được phát triển một cách tốt đẹp.

Xin Chúa Thánh Thần hôm nay ban ơn thêm sức cho chúng ta, để những hiểu biết hôm nay của chúng ta mà Ngài soi sáng không trở thành vô ích.

Lạy Chúa, Xin thương xót chúng con. Amen.

Lễ Thêm Sức, Bò Ót (Lễ thánh Maria Vianney) ngày 4/8/1991