Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1988
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1989
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1990
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1991
 

Vác Thánh Giá Mình

Matthêu 16,24-27

Khi đọc bài Phúc Âm hôm nay, tôi nói với Chúa Giêsu rằng: Chúa bảo ai muốn theo Chúa thì phải từ bỏ mình, vác thánh giá mình mà theo Chúa. Con thấy hai điều kiện Chúa đưa ra khó quá đi.

 1. Ðiều kiện thứ nhất: Từ bỏ mình.

Từ bỏ mình là từ bỏ ý riêng, từ bỏ lòng tự ái, từ bỏ tự do, từ bỏ những khuynh hướng và quyền lợi riêng của mình. Sự từ bỏ như vậy là một việc quá khó, con không thể vượt tới được.

 2. Ðiều kiện thứ hai: Chúa đưa ra là hãy vác thánh giá mình.

Thánh giá của con là những yếu đuối, là những giới hạn, là những hoàn cảnh và những con người khó chấp nhận, là nhiệm vụ, với trăm công nghìn việc. Chúa bảo phải vác cái thánh giá đó, con thấy quá sức của con. Nói cho đúng thì không phải là con không muốn theo ý Chúa, không muốn đi theo Chúa, không muốn chấp nhận hai điều kiện ấy. Nhưng muốn mà không thực hiện được, vì khó quá đi. Giữa cái ý muốn của con và khả năng chịu đựng của con, có một khoảng cách sâu rộng như một vực thẳm, khó vượt qua được.

Khi tôi đang suy nghĩ và phàn nàn với Chúa như vậy thì tôi nghe thấy tiếng Chúa trả lời trong lòng tôi: Ðúng, chính cái ray rứt của con lúc này, chính sự nhận biết yếu đuối của con lúc này, chính là ý thức về sự bất lực của con lúc này, là thánh giá mà Cha muốn con phải vác để đi theo Cha.

Tiếng Chúa trả lời như vậy, bỗng chốc làm sáng lên thân phận của tôi và thân phận mỗi người chúng ta. Thân phận của tôi, cũng như thân phận của mỗi người chúng ta đều mang những yếu đuối nhất định, đều mang những khuyết điểm nhất định, đều mang thất bại nhất định, mà dù cầu xin Chúa, Chúa vẫn không cất đi khỏi thân phận ta, những bất lực ta, những yếu đuối ta và những thất bại tất yếu đó, Chúa sẽ cứu độ hơn nữa, Chúa còn ràng buộc lại, trói nó lại, trói thân phận chúng ta cho chắc hơn như một thánh giá. Và Chúa bảo: Hãy vác thánh giá đó mà đi.

Nhưng có một sự vác thánh giá mà có công. Nhưng cũng có những cách vác thánh giá mà không có công. Chúng ta thấy người trộm bên tả Chúa Kitô trên Núi Sọ. Ông ta đã vác thánh giá, hơn nữa, đã chịu khó đóng đinh trên thánh giá, nhưng không có công gì. Còn trái lại, người trộm bên hữu Chúa Kitô trên Núi Sọ, đã vác thánh giá, để chịu đóng đinh trên thánh giá, và sau cùng đã được thưởng công lên thiên đàng. Cái khác nhau về sự thưởng phạt của hai người là do cách vác thánh giá của mỗi người: Kẻ trộm bên tả vác thánh giá, chịu đóng đinh trên thánh giá, nhưng với thái độ kiêu căng, với thái độ khích bác và chỉ trích Chúa, nên đã không có công trạng gì. Còn trái lại người trộm bên hữu đã vác thánh giá, đã chịu đóng đinh trên thánh giá, nhưng với thái độ khiêm cung, cậy tin vào Chúa, nên ông đã được công, được Chúa ban phước thiên đàng.

Cũng trong tinh thần đó mà Chúa Giêsu mới nói trong bài Phúc Âm hôm nay: Hãy vác thánh giá mình mà đi theo Chúa, chứ không phải chỉ vác thánh giá mà được công. Phải vác thánh giá mình mà đi theo Chúa, nghĩa là phải vác thánh giá mà bám vào Chúa, cậy trông vào Chúa.

Khi tôi có những suy nghĩ trên đây, tôi đã nhớ tới anh chị em. Tôi biết là anh chị em có nhiều thánh giá đang phải vác. Có những thánh giá vật chất. Có những thánh giá tinh thần. Có những thánh giá riêng, và có những thánh giá chung. Tôi biết rằng: Anh chị em đã vác thánh giá đó để đi theo Chúa, nghĩa là vác với một thái độ khiêm tốn, cậy trông. Nhưng tôi nhìn thấy kết quả trước mắt hãy còn khiêm tốn. Tuy nhiên, tôi tin rằng phần thưởng Chúa dành cho anh chị em những người vác thánh giá hằng ngày theo Chúa, chắc chắn là phải có và sẽ là rất lớn.

Trong bài Phúc Âm hôm nay, Chúa hứa Con Người sẽ đến trong vinh quang của Chúa Cha, cùng với các Thiên Thần của Người, và Người sẽ trả công cho mỗi người tùy theo công việc họ đã làm. Công việc của mỗi người chúng ta chính là vác thánh giá theo Chúa Kitô.

Lời Chúa hứa trong bài Phúc Âm hôm nay đã mở ra một chân trời hy vọng cho mỗi người chúng ta. Giả sử Chúa căn cứ vào những thành công lẫy lừng, những công trình xây dựng vẻ vang, để mà trả công cho mỗi người, thì nhiều người, trong đó chắc có tôi sẽ là tay không, vì mình chẳng có công trạng gì lẫy lừng, chẳng xây dựng được gì gọi là công trình, gọi là vẻ vang.

Thế nhưng hôm nay, Chúa lại nói là, Chúa sẽ căn cứ vào công việc của mỗi người vác thập giá theo Chúa mà thưởng công. Như vậy thì tất cả chúng ta, những người già yếu, những người khốn khó, những người nghèo túng, những người bệnh tật, những người neo đơn, những người dốt nát... Tất cả những ai đang vác thập giá vì Chúa đều là đối tượng được Chúa thưởng sau này.

Những tư tưởng trên đây, xin nhờ Chúa Thánh Linh giúp cho chúng ta được can đảm và được có một hy vọng tươi sáng về tương lai của đời sống đạo chúng ta.

Tất nhiên, không ai tránh được những thánh giá mà Chúa muốn chúng ta vác. Dù trong bậc nào vẫn phải vác thánh giá của mình. Nhưng, chúng ta đừng tạo ra thánh giá cho mình một cách vô ích. Những thánh giá nào Chúa gởi cho, hãy bình tĩnh khiêm tốn cậy trông mà vác đi theo Chúa. Tôi nói: Ðừng tạo ra thánh giá. Bởi vì thánh giá bao giờ cũng gây đau đớn cho mình và cho kẻ khác. Hãy can đảm và hãy cậy trông Chúa. Chúa sẽ căn cứ vào sự vác thánh giá mà thưởng công chúng ta.

Ngay chính lúc này, mỗi người đều cảm thấy những lo âu, những buồn phiền, những khổ đau. Tất cả đều là thánh giá. Nếu biết vác cho nên, với một thái độ khiêm nhường, với lòng cậy tin, thì Chúa sẽ ở bên chúng ta, và sẽ thưởng công cho chúng ta. Những công phúc tuy vô hình, chúng ta không trông thấy, nhưng chúng ta sẽ là những hạt men, những hạt giống, sẽ nở ra trong đời sau và trong thế hệ con cháu chúng ta.

Trong niềm tin đó, chúng ta hãy cùng các con em chúng ta tuyên xưng đức tin.

Lễ Thêm Sức, An Dũng kênh G1 ngày 26/02/1991