Đức Cha Gioan Baotixita
Bùi Tuần, gp Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


  THAO THỨC - Tập 6 - 2005-
 HIẾN THÂN TRỌN VẸN (Thao Thức 6) -2005-
  -2006-
 

Gặp gỡ Chúa Giêsu

Năm thánh Thánh Thể tại Việt Nam đang có nhiều chuyển biến tốt. Số người đi dự thánh lễ có nơi càng ngày càng đông. Số người đến chầu Thánh Thể cũng có tháng càng ngày càng tăng.

Nhiều nhà thờ tổ chức chầu Thánh Thể vào những giờ trưa, tối và đêm. Vì chỉ những lúc đó, người ta mới rảnh việc. Tất nhiên, ai muốn tới thì tới. Thế mà vẫn không thiếu người tới. Âm thầm mà sốt sắng.

Ðể góp phần nào vào các sinh hoạt kể trên, tôi xin phép đưa ra một kinh nghiệm. Kinh nghiệm này được rút ra từ bản thân, nhưng nhất là từ các người đã sống phép Thánh Thể và các sách đạo đức ghi lại những lời dạy của các vị thánh.

Kinh nghiệm đó là: Mỗi khi tới phép Thánh Thể, hãy để ý đến việc gặp gỡ thực sự với Chúa Giêsu.

Việc gặp gỡ đó diễn tiến thế nào, dưới đây tôi xin vắn tắt tạm diễn tả.

 1/ Gặp gỡ khởi sự từ Kinh Thánh

Trong Kinh Thánh, Chúa Giêsu được mạc khải dưới nhiều dung mạo. Như: Ðấng cứu độ, Chủ chiên nhân lành, Ðấng xoá tội trần gian, Nguồn nước hằng sống, vv...

Riêng tôi, tôi hay gặp gỡ Người dưới dung mạo: Người yêu thương tôi.

Chính Chúa Giêsu phán: “Như Chúa Cha đã yêu thương Thầy thế nào, thì Thầy cũng yêu thương các con như vậy” (Ga 15,9).

Người còn tả tình yêu thương của Người bằng một lời dâng hiến, khiến ta không thể nghi ngờ: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người hy sinh mạng sống vì bạn hữu mình” (Ga 1513).

Thiên Chúa là Tình yêu” (1 Ga 4,16).

Với niềm tin vào những lời trên đây của Kinh Thánh, tôi gặp gỡ Chúa Giêsu. Lúc đó, tôi thấy một Chúa Giêsu rất sống động, rất gần gũi, rất thân thương.

Nét đặc biệt của tình thương nơi Người là hiến mạng sống vì tôi, như lời thánh Phaolô viết: “Hiện nay tôi sống trong xác phàm, là sống trong niềm tin vào Con Thiên Chúa, Ðấng đã yêu mến tôi và hiến mạng sống vì tôi” (Gl 2,20).

 2/ Gặp gỡ trong cầu nguyện

Tôi tin những lời Kinh Thánh trên đây. Nhưng chỉ tin mà thôi không đủ. Tôi phải cầu nguyện và gẫm suy. Tôi gẫm suy Lời Chúa và cầu nguyện với Chúa dựa trên những gì tôi tin. Cầu nguyện và gẫm suy có thể cụ thể hoá trong các việc sau đây:

1. Việc tạ ơn,

2. việc sám hối, phạt tạ,

3. việc xin tăng cường đức tin cho mình và cho mọi người.

4. việc xin cho ta biết yêu thương người khác như Chúa yêu thương ta.

Lúc đó, gẫm suy và cầu nguyện đều diễn tiến trong ơn thánh. “Không có Thầy, các con không làm gì được” (Ga 15,5). Lời Chúa khẳng định đó sẽ giúp chúng ta khiêm tốn từ bỏ sức riêng mình, để việc gặp gỡ Chúa trở thành một sự thờ phượng từ nội tâm. Ðể ta có thể nói như thánh Phaolô xưa: “Tôi sống, nhưng không phải tôi sống, nhưng là Ðức Kitô sống trong tôi” (Ga 2,20).

Càng cầu nguyện trong tâm thức đó, chúng ta càng sẽ cảm nghiệm sự gặp gỡ Chúa Giêsu thúc đẩy ta trở về với Chúa và thay đổi con người tội lỗi của mình. Nhất là ta sẽ dốc lòng bỏ thói quen

- dửng dưng đối với tình yêu Chúa,

- lợi dụng tình yêu Chúa,

- xúc phạm đến tình yêu Chúa.

Sau cùng ta dâng hiến mình cho Chúa Giêsu.

 3/ Gặp gỡ trong dâng hiến

Ta dâng hiến mình, là xin Chúa Giêsu cầm lấy chìa khoá đời ta, để ta được Người làm cho nên giống Người, Ðấng luôn vâng phục ý Chúa Cha. Như Người đã nói: “Thế gian hãy biết rằng: Thầy yêu mến Chúa Cha, và làm đúng như Chúa Cha đã truyền cho Thầy” (Ga 14,31).

Từ sự dâng hiến này, ta như xuất hành, bước đi theo Chúa Giêsu, trên đường Người muốn ta đi và đến nơi Người muốn ta tới.

Ðó chính là sự đổi mới chính mình một cách dứt khoát với tinh thần phạt tạ, phó thác và phục vụ.

Trong dâng hiến, ta sẽ tự ẩn mình, tự xoá mình, tự vùi mình trong âm thầm, để Chúa Giêsu được tỏ mình ra, tuỳ ý Người muốn nơi ta, cho dù ta sẽ phải chịu đóng đinh cùng với Người một cách nào đó. Như lời thánh Phaolô quả quyết: “Tôi cùng chịu đóng đinh với Ðức Kitô vào thánh giá” (Gl 2,19). Dâng hiến tới mức đó là để phục vụ tới mức tối đa.

ù

Rất mong chia sẻ vắn tắt trên đây sẽ giúp cho việc dự thánh lễ và chầu Thánh Thể của mỗi người chúng ta đi vào chiều sâu. Nếu không đi vào chiều sâu, tôi sợ Năm Thánh Thể sẽ dần dần qua đi, mà bản thân chúng ta không được biến đổi, không được dâng hiến thực sự cho Chúa.

Tôi sợ như vậy là có căn cứ. Bởi vì, không thiếu trường hợp, sau chầu Thánh Thể, nhất là sau thánh lễ, nhiều người chỉ nhớ quang cảnh buổi lễ, hoặc vị chủ lễ. Họ nhớ và kể lại chỉ những cái bề ngoài, như trong lòng họ chỉ còn đọng lại có thế thôi. Chứ không hề có dấu gì về sự họ gặp gỡ thực sự chính Chúa Giêsu.

Thực là đáng tiếc.

Cái gì cũng có thể bị lợi dụng, kể cả những sinh hoạt mang nhãn hiệu thánh. Chúng ta quá biết rồi. Ma quỷ càng biết rõ điều đó hơn ta.

Vì thế, tôi hết sức hy vọng, trong năm Thánh Thể này, chúng ta hãy chú tâm vào sự gặp gỡ Chúa Giêsu. Một sự gặp gỡ thực sự

trong đức tin,

trong cầu nguyện,

trong dâng hiến.

Nếu chúng ta thực tâm khao khát, thì Chúa sẽ giúp chúng ta thực hiện được sự gặp gỡ như vậy. Nhờ sự gặp gỡ thường xuyên này, chúng ta sẽ sống trong tinh thần phục vụ và tiết chế, là những đức tính hiện nay được coi là cần thiết, để cải thiện một tình hình, mà đạo đức xem ra đang xuống dốc một cách bình thường!

Ngày 5 tháng 01 năm 2005