Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


  THAO THỨC - Tập 1 - 1990
 LÀM CHỨNG CHO TÌNH YÊU THIÊN CHÚA -1995-
 ÐẠO VÀ ÐỨC -1996-
 CẦU NGUYỆN VÀ HÀNH ÐỘNG -1997-
 TRUYỀN GIÁO LÀ "RA KHƠI" -1998-

Cầu nguyện và hành động

Mấy ngày nay, có ba vấn đề đã kéo tôi chú ý, bắt tôi suy nghĩ.

Một là trước tình hình Ðất Nước có Quốc Hội mới, có các vị lãnh đạo mới, Hội Thánh Việt Nam nói chung và giáo phận chúng ta nói riêng sẽ đồng hành với lịch sử Dân Tộc thế nào?

Hai là trong hội nghị các giám mục Việt Nam sắp họp từ 6 đến 11 tháng 10 này, chúng tôi sẽ chủ động góp phần đáp ứng các nguyện vọng chính đáng của Dân Chúa thế nào, chẳng hạn trường hợp các giáo phận chưa có giám mục chánh toà?

Ba là trước tình hình sức khoẻ đang suy giảm của Ðức Cha chánh Micae, và trước tình hình nghèo túng của nhiều họ đạo tại các vùng sâu vùng xa trong giáo phận Long Xuyên này, tôi cần có những dự kiến nào cho giáo phận chúng ta?

Ðang khi ba vấn đề trên đây trở thành những câu hỏi gây băn khoăn cho tôi, thì bài Phúc Âm thánh lễ kính các Tổng lãnh thiên thần ngày 29/9, đã đem lại cho tôi một Tin Mừng. Tin Mừng đó là giới thiệu cách giải quyết các vấn đề khó khăn phức tạp.

Bài Phúc Âm có câu: “Các thiên thần lên xuống trên Con Người”. Ðọc câu đó, tự nhiên tôi nghĩ tới hai việc Chúa muốn tôi thực hiện để giải quyết các vấn đề trên. Việc thứ nhất là đi lên. Việc thứ hai là đi xuống. Ði lên là lên với Chúa. Ði xuống là xuống với thực tế cuộc đời. Ði lên cầu nguyện với Cha trên trời. Ði xuống là hành động với con người và cho con người sống dưới thế này.

Hai việc trên đây phải đi đôi với nhau. Nếu chỉ cầu nguyện mà thiếu học hành nâng cao kiến thức đạo đời, thiếu tìm tòi, thiếu theo dõi tình hình và suy nghĩ trên các thông tin và dự báo, thiếu phấn đấu loại bỏ trong mình những cái xấu, nhất là thiếu dấn thân chủ động phát triển tình liên đới với xã hội và con người, thì chúng ta sẽ rất xa rời thực tế và rất lạc lõng trong cuộc sống, kể cả cuộc sống làm chứng cho Tin Mừng. Thiếu hành động là đi sai Phúc Âm. Sau khi rửa chân cho các môn đệ, Chúa Giêsu đã dạy: “Sự gì Thầy đã làm cho các con, thì các con cũng hãy làm cho nhau như vậy”. Nghĩa là Chúa đòi dấn phục vụ bằng hành động. Nhưng nếu chúng ta chỉ dấn thân hành động mà thiếu cầu nguyện, thì hành động của chúng ta sẽ không chuyển tải được sự sống Chúa Ba Ngôi, và các giá trị thiêng liêng, nhất là sẽ không giống các hành động của Chúa Giêsu có sức cứu độ.

Cầu nguyện kiên trì sốt sắng, và hành động đúng đắn thích hợp, đó là cố gắng trong đường lối mục vụ và truyền giáo của tôi.

Ở đây, tôi xin dừng lại một chút ở việc cầu nguyện. Bởi vì theo kinh nghiệm của tôi, việc cầu nguyện là yếu tố rất quan trọng trong cuộc đời nói chung và trong cuộc đời mục vụ truyền giáo nói riêng.

Cầu nguyện đích thực theo Phúc Âm bao giờ cũng cần mấy điều kiện này: Một là nhờ Chúa Thánh Linh mà cầu nguyện. Hai là luôn tìm thánh ý Chúa, chứ không xin Chúa thực hiện chương trình của ta. Ba là đến với Chúa trong thân phận kẻ bé mọn, khó nghèo, do đó phải từ bỏ mọi tự mãn, mọi thành kiến.

Khi cầu nguyện như thế, chúng ta sẽ thấy, có một lúc nào đó, ánh sáng của Chúa sẽ chiếu vào lòng ta, giúp ta nhận ra đâu là những giá trị đích thực mà Chúa muốn chúng ta phát triển và chia sẻ, để rồi từ đó chúng ta sẽ có những quyết định được chọn lựa trong sự bình an tâm hồn. Tôi thấy quyết định đầu tiên bao giờ cũng là sự phải tái Phúc Âm hoá chính mình, làm sao mỗi ngày chúng ta bớt đi được những cái tiêu cực, và mỗi ngày được thực chất Phúc Âm thấm sâu hơn và lan rộng hơn trong mọi lãnh vực, từ cách ăn uống, nói năng, cho đến phong cách ứng xử, tới các hoạt động tri thức, tình cảm, ước muốn, ý chí, trí nhớ, trí vẽ của chính mình. Sau đó là quyết định phúc âm hoá cộng đoàn của mình theo hướng tân Phúc Âm hoá. Tiếp theo là chia sẻ các giá trị chung nhất của Tin Mừng cho xã hội qua các phương tiện thích hợp.

Lịch sử luôn có những cơ may và những nguy cơ. Nếu biết tỉnh thức và phấn đấu chủ động theo sự khôn ngoan của Thần Linh Ðức Kitô, chúng ta sẽ nắm bắt được những cơ may và sẽ tránh được tự gây nên những nguy cơ, để chúng ta trở thành những dụng cụ bình an của Chúa, góp phần xây dựng nền văn minh của tình yêu trên Quê Hương Việt Nam yêu quý của chúng ta.

Nguyện xin các thiên thần Chúa, nhất là các vị Tổng lãnh thiên thần, giúp chúng ta biết đi lên và đi xuống như các ngài trong việc phụng sự Chúa và phục vụ con người.

Ngày 26/09/1997