Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1987
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1988
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1989
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1990
 

Trung Tín Và Khôn Ngoan

Bài Phúc Âm hôm nay có một đoạn dài nói về người giúp việc. Theo nội dung đoạn văn đó, một người giúp việc tốt phải là người trung tín và khôn ngoan. Ðây là tiêu chuẩn để chọn người cộng tác. Ðây cũng chính là những đức tính mà mọi người cộng tác với Chúa cần phải để ý, trong việc sống đạo và truyền đạo giữa xã hội hôm nay.

Phúc Âm không định nghĩa thế nào là trung tín và khôn ngoan. Tuy nhiên, sau khi đọc kỹ bài Phúc Âm hôm nay, tôi có cảm tưởng người trung tín và khôn ngoan là người tỉnh thức.

Họ phải tỉnh thức để tìm hiểu ý chủ. Phải tỉnh thức để đón chủ trở về. Phải tỉnh thức để canh chừng nhà cửa, đừng để trộm cắp xâm nhập phá hoại tài sản của chủ. Phải tỉnh thức để biết phân biệt thứ của cải nào là thứ tốt thiệt, cần tích trữ cho chủ. Phải tỉnh thức để biết đón đúng giờ phục vụ những người trong nhà. Phải tỉnh thức để xây dựng và phát triển hoà khí giữa mọi người xung quanh.

Tỉnh thức như vừa mô tả vừa là một sự gắn bó với chủ, vừa là một sự cởi mở tỉnh táo với tình hình xung quanh.

Tỉnh thức như thế đòi phải có một trí khôn thông minh, vừa biết các nguyên tắc, vừa thấu hiểu tình hình cụ thể.

Sáng ngày 09/07/1989, lúc 10 giờ, Ðức Hồng Y Roger Etchegaray tới Toà Tổng Giám Mục Thành Phố Hồ Chí Minh. Trong cuộc tiếp đón ngài, Ðức Hồng Y chỉ đáp từ ít tiếng, rồi ngài nói: “Tôi giống như trẻ nhỏ, cần ngủ. Tôi đang buồn ngủ vì đêm rồi thức khuya dậy sớm. Tôi xin phép được đi ngủ cho tới bữa ăn trưa”. Những lời chân thành hồn nhiên của ngài trên đây cho tôi thấy điều này là: Thức lâu, thức hoài thì khó mà tỉnh táo được. Tỉnh thức là việc không do ý chí đơn thuần, mà cũng lệ thuộc rất nhiều vào tình trạng quân bình của con người. Muốn trung tín với sứ mệnh của một chuyến đi dài, thì phải khôn ngoan giữ cho mình một tình trạng quân bình về sức khoẻ thể xác, tâm lý, thần kinh, lý trí và trái tim, biết sáng suốt thẩm định hoàn cảnh và sức mình để rồi cũng biết uyển chuyển thay đổi phương án cho thích hợp, để đạt được mục đích chính sau cùng. Nếu không thì dù có thức, nhưng không có tỉnh, có trung tín mà lại thiếu khôn ngoan.

Cuộc đời mỗi người chúng ta là một chuyến đi dài. Trong chuyến đi này, Chúa mời gọi chúng ta cộng tác với Chúa trong việc loan báo Tin Mừng, để mọi người nhận biết Thiên Chúa là Cha giàu lòng thương xót, và Hội Thánh Chúa là dấu chỉ và là dụng cụ của sự kết hợp với Chúa và đoàn kết với nhân loại.

Phải luôn luôn nhìn mục đích đó, phải luôn trung tín với mục đích đó, phải khôn ngoan phấn đấu cho mục đích đó. Với tất cả tâm hồn tỉnh thức của người con Chúa, tuyệt đối quyết tâm thuộc trọn về Chúa, trong tinh thần mến Chúa yêu người tha thiết chân thành.

Lạy Chúa, có lúc con đã nghĩ rằng: Theo ý con thì sự khôn ngoan của Chúa đáng lẽ không nên để có mặt con trên trái đất này. Thế mà Chúa đã dựng nên con, Chúa đã gọi con, Chúa đã chọn con. Con cúi đầu cảm tạ lòng thương xót Chúa. Xin Chúa sống trong con, để với tinh thần Chúa, con biết phục vụ Nước Chúa như một người đầy tớ trung tín và khôn ngoan của Chúa.

ù

Lời Chúa (Lc 12,32-34):

Hỡi đoàn con bé nhỏ, các con đừng sợ, vì Cha các con đã vui lòng ban Nước Trời cho các con. Các con hãy bán những gì các con có mà bố thí. Hãy sắm cho các con những túi không hư nát, và kho tàng không hao mòn trên trời, là nơi trộm cướp không lai vãng và mối mọt không làm hư nát. Vì kho tàng các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó”.

(Chúa Nhật 19 - C) Long Xuyên ngày 30/8/1989