Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1987
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1988
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1989
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1990
 

Khiêm Tốn

Có nhiều lần dự tiệc, tôi đã chứng kiến một cảnh ồn ào mất trật tự kéo dài nhiều phút. Lý do là vì xem ra ai cũng muốn ngồi ở những bàn cuối phòng ăn, còn bàn danh dự thì bỏ trống. Nhiều người, khi mời lên, cứ mãi vùng vằng từ chối. Phải đun đẩy, phải giằng co hồi lâu rồi mới êm!

Có nhiều lần tham dự thánh lễ, tôi cũng chứng kiến những cảnh tương tự, các ghế cuối thì chen chúc, đang khi các ghế đầu vẫn còn thưa thớt. Cha thầy và mấy ông chức việc phải mời người này, kéo người nọ. Mãi rồi mới ổn!

Không biết những cảnh như thế đã xảy ra, có phải do ý muốn áp dụng bài Phúc âm hôm nay không. Bởi vì bài Phúc âm hôm nay dạy phải nhường chỗ trên, chọn chỗ rốt hết, nhưng nếu thực sự những cảnh lộn xộn trên đây được cắt nghĩa như là cách áp dụng bài Phúc âm hôm nay, thì thiết tưởng cần xem xét lại. Vì cách đó làm mất trật tự, mất thời giờ. Ðàng khác, thực tế cho thấy: Nhiều kẻ ngồi chỗ dưới mà kiêu căng, nhiều kẻ ngồi trên mà khiêm tốn. Hơn nữa, nhiều lúc ngồi trên là một cực hình, còn ngồi dưới lại tự do thoải mái.

Những thực tế trên đây giúp tôi hiểu bài Phúc âm hôm nay hơn.

Trước hết, điều Chúa chê bai hôm nay là sự tự nâng mình lên. Chỗ ngồi ở bàn ăn chỉ là một hình ảnh. Sự Chúa muốn nói qua hình ảnh đó là sự dành uy tín, danh vọng trong dư luận, trong cộng đoàn. Tự mình nâng mình lên là tự ái, tự đắc, tự tôn, tự đại, tự mãn, muốn trên người bằng cách phô trương, muốn hơn người bằng cách hạ kẻ khác xuống. Khi chưa được, thì mơ tưởng ước ao ghen tức. Khi đang thành hình, thì phấn đấu giành giựt, thủ đoạn. Khi đã có thì hả hê khoái trá, kiêu căng.

Ngoài ra, điều Chúa ngợi khen hôm nay là sự khiêm tốn. Sự khiêm tốn thực ở tại sự nhận biết sự thực và làm theo sự thực một cách đơn sơ chân thành.

Trật tự là một sự thực cần được tôn trọng. Trong gia đình, nhà trường, nhà thờ, giáo xứ, giáo phận, xã hội, đâu cũng cần có trật tự riêng của nó. Biết vị trí của mình ở chỗ nào, thì hãy đứng đúng vào chỗ đó, vâng phục trật tự chung là khiêm tốn.

Bản thân mình là một sự thực. Trước mặt Chúa và Hội Thánh, ta vẫn tự xưng mình là kẻ tội lỗi, rất cần được tha thứ và nâng đỡ. Cứ luôn sống theo sự thực đó, tức là khiêm tốn.

Mỗi người xung quanh ta là mỗi sự thực khác nhau. sự thực nào cũng phức tạp. Phương chi sự thực về con người. Nếu bản thân ta là một sự thực rất phức tạp, chẳng ai sẽ hiểu hết, biết đúng, thì bản thân những người khác cũng là sự thực rất phức tạp, chắc chắn ta sẽ không thể nào hiểu hết và biết đúng được. Vì thế, đừng hồ đồ, đừng suy đoán xấu, đừng kết án, đừng nói xấu, nói hành, bỏ vạ, cáo gian. Chúa dạy như vậy. Lời Chúa là sự thực. Cứ thực hành đúng Lời Chúa và giữ những liên hệ tốt với tha nhân, thì đó là khiêm tốn. Và sự khiêm tốn này luôn đi liền với bác ái, điều mà cuối bài Phúc âm hôm nay đã nhắn nhủ qua những lời khuyên hãy nhớ tới những kẻ khó nghèo.

Lạy Chúa Giêsu của con, sự khiêm tốn quan trọng nhất Chúa vẫn dạy con, và cũng là một sự thực căn bản nhất, đó là biết mình hèn yếu, nên luôn nhìn lên Chúa, Ðấng cứu độ của con. Chỉ có Chúa là Ðấng cứu độ con. Chỉ có Chúa là Ðấng cứu độ loài người. Xin ban cho con biết gắn bó với Chúa mật thiết thường xuyên. Chỗ con muốn dành, chính là chỗ trong Trái Tim Chúa. Bởi vì con yếu đuối, chỉ biết cậy tin phó thác vào tình Chúa xót thương mà thôi.

Chúa Nhật XXII - C, Long Xuyên ngày 17/9/1989