Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1987
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1988
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1989
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1990
 

Mùa Xuân Với Những Vẻ Ðẹp Mới

Ngày đầu xuân, nhà nào cũng muốn có thêm vẻ đẹp. Cái đẹp đầu xuân thường phải là cái đẹp mới. Nhà cửa được trang hoàng với những màu vôi màu sơn mới, với những bông hoa mới, với tấm lịch và tranh ảnh mới, với những đồ dùng mới sắm hay mới lau chùi, với những sắp xếp mới có mỹ thuật hơn, có khoa học hơn.

Vẻ đẹp mới, đó là đặc điểm của ngày đầu xuân. Vẻ đẹp mới cũng là tiêu chuẩn để đánh giá mùa xuân của một người, một tổ chức, một xã hội. Mùa xuân của họ là khả năng của họ biết thao thức, bén nhạy trước những cái đẹp mới, biết thẩm định đúng giá trị từng vẻ đẹp mới, biết trân trọng đón nhận những cái đẹp cần thiết, và thích hợp đúng thời gian.

Với mùa xuân như thế, một người, một tổ chức, một xã hội, dù tới tuổi nào, vẫn có thêm được những vẻ đẹp mới dưới nhiều dạng khác nhau và trong nhiều lãnh vực khác nhau.

Và phải có mùa xuân như thế, cá nhân cũng như xã hội lớn nhỏ mới có thể tiến bộ được. Trong một hoàn cảnh nào đó, nếu không tạo dựng được một mùa xuân như thế, thì chính sự tồn tại của mình cũng sẽ lâm nguy.

Nếu mùa xuân là đổi mới, thì không muốn đổi mới, không cố ý đổi mới, không biết đổi mới, sẽ là chứng cớ tỏ rõ mình không có mùa xuân. Ngược lại, nếu thực sự muốn đổi mới, cố đổi mới, biết đổi mới, thì dù chưa đạt được nhiều kết quả mới, sức sống như vậy cũng đã là một hứa hẹn tốt đẹp cho mùa xuân huy hoàng.

Phải biết nhiều, mới thấy được mình cũ hay mới. Phải nhìn vào một lý tưởng cao đẹp để so sánh, mới thấy được mùa xuân của mình đẹp tới đâu hay kém tới mức nào. Có nghĩa là mùa xuân con người và của xã hội sẽ khởi đi từ việc đổi mới cái nhìn của trí óc và trái tim của mình.

Mắt nhìn một bông hoa là nhìn bông hoa ấy đồng thời với cành lá và cây của nó, hoặc với bàn tay đang cầm nó, hoặc với cái bình đang đựng nó, và nhiều cái “với” khác xung quanh. Cái hiểu của trí khôn và của trái tim cũng là những cách nhìn. Phải nhìn vấn đề với những liên hệ gần xa mới gọi được là hiểu. Những cái nhìn như thế sẽ có nhiều sức thuyết phục, có khả năng gây được niềm tin khi bàn bạc và khi giải quyết, có tác động mạnh đến việc đổi mới.

Trong nhận định đó, tôi thiết tha cầu chúc những người có thiện chí và trách nhiệm xây dựng đoàn kết đời đạo, luôn có được những cái nhìn về đời về đạo thực sâu sắc, rộng rãi, trung thực, mới mẻ và đúng đắn, đồng thời biết không ngừng nhân lên những tầm nhìn như thế.

Thực hiện nguyện vọng đó là làm nên những vẻ đẹp mới, góp phần tạo dựng mùa xuân tươi đẹp cho Ðất Nước và Hội Thánh Việt Nam.

Long Xuyên, Xuân Mậu Thìn 1988