Đức Cha Gioan Baotixita
Bùi Tuần, gp Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


  THAO THỨC - Tập 2 - 2001-2004
 ÐỜI TÔI LÀ MỘT HÀNH TRÌNH -2003-
 THÁCH ÐỐ MỚI TRÊN ÐƯỜNG TRUYỀN GIÁO -2004-
 

Một Thoáng Phục Sinh

Chúa nhật Phục sinh được chuẩn bị bằng cách vượt qua ba ngày tưởng niệm.

Ngày thứ Năm Chúa Giêsu bị bắt,

Ngày thứ Sáu Chúa Giêsu bị đóng đinh,

Ngày thứ Bảy Chúa Giêsu an giấc trong mồ.

Ngay lúc này, tôi đã nhìn thấy thấp thoáng cảnh vượt qua ở xung quanh tôi.

 Bỡ ngỡ với tâm tình cảm tạ Chúa

Cảnh vượt qua này làm tôi bỡ ngỡ. Số người vượt qua không lớn. Vì tôi nhìn họ giữa một Á châu rất hiếm công giáo, giữa một khối Ðông Nam Á rất ít công giáo, giữa một nước Việt Nam chỉ một số nhỏ là công giáo.

Tuy người công giáo ở đây là một thiểu số rất khiêm tốn, nhưng họ hiên ngang đi theo Chúa Giêsu. Họ hiệp thông với Người, trên con đường tình yêu chấp nhận hy sinh, vượt qua đau khổ, để đến Phục sinh.

Họ mang chiều kích thiêng liêng nội tâm rộng lớn. Họ tin thánh giá Chúa Giêsu không chỉ là nơi để hiến dâng mình, mà còn là nơi diễn ra cuộc chiến giữa Hoả ngục và Thiên đàng.

Trên thánh giá Chúa Giêsu và thánh giá đời họ, họ phấn đấu, để sự tự do của họ đừng trốn tránh hạ mình xuống theo gương Chúa Giêsu. Họ nhận lấy thân phận người tôi trung của Thiên Chúa Cha, vâng phục thánh ý Người, sẵn sàng chịu chết một cách nào đó. Như vậy họ góp phần vào việc cứu mình và bao người khác khỏi phải bị ném vào hoả ngục vì tội lỗi, nhưng được lên thiên đàng.

Tất cả sự vượt qua ấy đều bởi tình yêu. Do đó, ý hướng vượt qua của họ là rất mạnh. Chiều kích thiêng liêng nơi họ là rất sáng.

Trong tình trạng như vậy, họ không quan tâm đến sự họ thuộc về đa số hay thiểu số. Họ mến Chúa hết lòng. Họ yêu thương mọi người, như Chúa yêu thương họ.

Ðơn sơ thế thôi. Và cứ thế, họ vượt qua mọi thành kiến, mọi trở ngại. Họ vừa vượt qua, vừa ca tụng Chúa Giêsu là Chúa chiên lành: “Ta chính là mục tử nhân lành. Mục tử nhân lành hy sinh mạng sống mình cho đoàn chiên” (Ga 10,11).

Thoáng nhìn họ, tôi rất bỡ ngỡ. Họ là chứng nhân sống động của đức tin. Tôi cảm tạ Chúa hết lòng.

Nhưng trong cái nhìn thoáng qua trải rộng, tôi bỡ ngỡ, mà cũng bàng hoàng.

 Bàng hoàng với lòng thương cảm

Tôi bàng hoàng, vì bên cạnh số người đang vượt qua đó, tôi thấy cũng có những người xem ra mất hướng.

Trong phạm vi tín lý, có người tin điều này, mà bỏ điều kia. Cả đến những điều hết sức quan trọng, như phép Thánh Thể, hoả ngục, phán xét, đời sau, cũng bị nghi ngờ.

Trong phạm vi luân lý, rõ ràng đang có những di chuyển trầm trọng. Có những người lỗi đức khiêm nhường, công bình, bác ái, bổn phận, mà vẫn bình thản, coi những nếp sống như thế là bình thường.

Trong phạm vi tu đức, phong trào hưởng thụ đang tạo ra một mẫu người “đạo đức” mới. Chạy theo tiền bạc, hội nhập vào tinh thần tục hoá, mà vẫn cho là vì lý do đạo đức.

Trong phạm vi truyền giáo, có những phô trương hình thức, tự mãn, gây cớ làm sống lại những vết thương lịch sử của thời ngoại bang lợi dụng Công giáo, đồng thời cũng gây dị ứng nơi vài tôn giáo bạn.

Trên đây là những sự kiện xảy ra đó đây, khiến tôi nghĩ rằng: Công giáo tại một số nơi đang di chuyển theo chiều hướng không lành mạnh.

Tôi bàng hoàng, nhưng rất thông cảm và cảm thương.

Nhưng, cũng may là trước tình hình đó, tôi thấy không thiếu người rất tốt, quyết tâm phấn đấu.

 Phấn đấu với đức tin đầy hy vọng

Trong phấn đấu, họ vâng theo lời dạy của thánh Phaolô: “Anh em hãy tìm sức mạnh trong Chúa và trong uy lực toàn năng của Người. Hãy mang toàn bộ binh giáp, vũ khí của Thiên Chúa, để có thể đứng vững trước những mưu chước của ma quỉ... Hãy đứng vững: Lưng thắt đai là chân lý, mình mặc áo giáp là sự công chính, chân đi giày là lòng hăng hái loan báo Tin Mừng bình an; Hãy luôn cầm khiên mộc là đức tin, nhờ đó anh em sẽ có thể dập tắt mọi tên lửa của ác thần. Sau cùng, hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ, và cầm gươm của Thần Khí ban cho, tức là Lời Chúa. Theo Thần Khí hướng dẫn, anh em hãy dùng mọi lời kinh và mọi tiếng van nài, mà cầu nguyện luôn mãi” (Ep 6,10-18).

Cuộc chiến đấu, như vừa diễn tả, là rất âm thầm, nhưng quyết liệt. Chủ yếu là làm những việc lành nhỏ trong đời thường. Trung thành với Chúa trong từng giây từng phút, để đẹp lòng Chúa, như lời thánh Phaolô nói: “Dù còn ở trong thân xác hoặc đã bỏ thân xác, chúng tôi chỉ có một tham vọng là làm đẹp lòng Chúa” (2 Cr 5,9).

Số người đang phấn đấu như trên vì đức tin không phải là ít. Chúa Giêsu ở giữa họ. Người cùng phấn đấu với họ.

Như vậy, hy vọng công cuộc vượt qua thiêng liêng sẽ thành đạt. Một lễ Phục sinh đầy ơn đổi mới sẽ là một thực tế chắc chắn cho những ai phấn đấu trong Chúa Giêsu.

Chúa Phục sinh sẽ đến với ta. Chúng ta sẽ đón tiếp Người với lòng sám hối khiêm cung và tin tưởng. Tình thương cứu độ của Người sẽ ban cho ta ơn tha thứ, nhưng cũng sẽ đòi hỏi ta những cố gắng mới.

Như thế, mỗi lễ Phục sinh sẽ là một khởi đầu mới cho một giáo ước mới của tình yêu Thiên Chúa giàu lòng thương xót.

Long Xuyên, ngày 31 tháng 3 năm 2004