Đức Cha Gioan Baotixita
Bùi Tuần, gp Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


  THAO THỨC - Tập 2 - 2001-2004
 ÐỜI TÔI LÀ MỘT HÀNH TRÌNH -2003-
 THÁCH ÐỐ MỚI TRÊN ÐƯỜNG TRUYỀN GIÁO -2004-
 

Hãy Biết Sợ

Tháng 11, khi viếng mộ những người đã chết, tôi hỏi thăm họ. Hồn họ nay ở thế giới bên kia.

Trong thinh lặng, tôi nghe như họ trả lời. Họ âm thầm khuyên tôi vắn tắt. Vắn tắt nhưng rõ ràng.

Thiết tưởng những lời khuyên của họ không chỉ liên quan tới tôi, nhưng cũng liên quan tới mọi người. Vì thế, tôi xin phép chia sẻ. Những lời khuyên vắn tắt của họ xoay quanh một ý chính: “Hãy biết sợ”.

Sống đời này, ai biết sợ, sẽ tránh được một kiếp sau khủng khiếp.

Biết sợ ở đây đã được Chúa nói trong Kinh Thánh. Các hồn người chết chỉ nhắc lại.

 1/ Hãy biết sợ Chúa

Chính Chúa Giêsu đã phán rõ ràng: “Anh em hãy sợ Ðấng có thể tiêu diệt cả hồn xác trong hoả ngục” (Mt 10,28).

Tôi tin việc Chúa tiêu diệt cả hồn lẫn xác một người trong hoả ngục là việc bất đắc dĩ. Chúa không muốn ai phải như vậy. Nhưng chính họ đã dùng sự tự do Chúa ban, để không vâng phục và đón nhận Ðấng có thể cứu họ khỏi hoả ngục.

Ðể cứu họ, Chúa đòi họ phải có thiện chí thanh luyện chính mình.

Ðể thực hiện việc thanh luyện đó, con người cần nhận biết mình có rất nhiều điều xấu. Sự nhận biết này đòi một thái độ khiêm tốn chân thành.

Nhận biết mình cần phải được thanh luyện vẫn chưa đủ, còn phải nhận biết sức mình thanh luyện mình không nổi. Phải nhờ đến ơn Chúa.

Vì thế, biết kính sợ Chúa là biết dìm mình xuống vực thẳm khiêm nhường.

Khiêm nhường cầu nguyện và mở lòng ra đón nhận ơn biết mình.

Khiêm nhường mở lòng ra để vâng phục đón nhận ơn thanh luyện.

Khiêm nhường như thế là cầu nguyện phó thác, khát khao ơn trở về.

Trong sự lựa chọn khiêm nhường để rèn luyện việc kính sợ Chúa, chúng ta hãy coi chừng những thứ an tâm lừa dối, như:

Tôi đâu có gì sai phạm nặng nề, mà cần phải thanh luyện.

Tôi thanh luyện tự mình bằng những việc làm đạo đức của tôi, thế là đủ rồi!

Tôi còn đạo đức hơn nhiều người, tôi có nhiều công phúc, cần chi đặt vấn đề phải sợ Chúa ném tôi vào hoả ngục!

Tôi chỉ cần thanh luyện một thời gian như ý tôi, và bằng cách theo ý tôi ở đời này, vì lương tâm tôi cho thế là hợp lý.

Những cách nghĩ như thế chính là những lừa dối chính mình. An tâm như thế sẽ càng thêm tội vì kiêu căng.

Muốn tránh cho Ðấng có quyền tiêu huỷ ta trong hoả ngục không làm việc đó, ta chỉ có cách là cậy trông vào lòng thương xót của Người. Mà để được Người thương xót ta, thì ta phải rất khiêm nhường, nghèo hèn, bé nhỏ, cậy trông. Bất cứ một sự kiêu căng nào cũng sẽ là cản ngăn, không đón nhận được lòng thương xót Chúa.

 2/ Hãy biết sợ hoả ngục

Hoả ngục là điều Chúa nói rất nhiều lần trong Phúc Âm. “Hỡi quân bị nguyền rủa kia, đi đi cho khuất mắt Ta, mà vào lửa đời đời, nơi dành sẵn cho tên Ác Quỷ và các sứ thần của nó” (Mt 25,41)... “Thế là họ ra đi, để chịu cực hình muôn kiếp” (Mt 25,46).

Ta chưa thấy hoả ngục. Nhưng tin vào Lời Chúa, ta không thể không sợ.

Tù ngục ở đời này vốn là hình phạt gây sợ hãi. Hoả ngục ở đời sau sẽ là hình phạt rùng rợn không thể tả. Hình phạt đó sẽ không bao giờ quen được. Khổ đau luôn mới. Khổ nhất là nó không bao giờ chấm dứt. Sẽ kéo dài đời đời. Bởi vì giao ước của tình yêu đã bị phá vỡ. Con người không chịu ăn năn sám hối, thì chính mình trở thành kẻ thù của Chúa.

Chúa Giêsu đã tự hy sinh, để giao hoà loài người với Thiên Chúa. Nhưng mỗi người phải góp phần của mình vào công việc giao hoà đó. Ít là qua sự khiêm nhường đón nhận ơn giao hoà bằng sám hối ăn năn.

Cuộc sống không biết trả lời tiếng Chúa tình yêu kêu gọi, sẽ phải trả giá rất mắc. Giá đó là bị ném vào nơi chẳng bao giờ có tình yêu. Ðó là hoả ngục.

 3/ Hãy biết sợ đi sai đường

Chúa phán: “Hãy qua cửa hẹp, vì cửa rộng và đường thênh thang thì đưa đến diệt vong, mà nhiều người lại đi qua đó. Còn cửa hẹp và đường chật thì đưa đến sự sống, nhưng ít người tìm được lối ấy” (Mt 7,13-14).

Lời Chúa là sự thực.

Trên thực tế, nhiều người chọn sai đường. Không những không biết sợ, mà còn hãnh diện. Nếu cả đến người môn đệ Ðức Kitô, mà lại sống đời hưởng thụ ở mức độ cao, ít cầu nguyện, nghèo bác ái, ngại dấn thân, không thường ngày tập luyện nhân đức, không nhận thấy sự có Chúa trong mình và thực thi ý Chúa mới là tài sản lớn nhất của mình, thì còn đâu là chứng nhân cho sự lựa chọn con đường Chúa muốn. Hơn nữa, con đường thênh thang lại được người môn đệ Chúa bình thường hoá, thì người đời sẽ dễ bị dụ dỗ theo gương sai lầm đó.

Chính mình đi sai đường, lại khuyến khích người khác đi theo mình. Sự kiện này rất nguy hiểm.

Hồn những người đã chết nói với tôi lời sau cùng trích từ sách Khải Huyền: “Ðây, chẳng bao lâu nữa Chúa sẽ đến, và Chúa đem theo lương bổng để trả cho mỗi người tuỳ theo việc người ấy làm... Phúc thay những kẻ giặt áo mình, để được quyền hưởng dùng cây Sự Sống và qua cửa mà vào thành! Những quân chó má, làm phù phép, gian dâm, sát nhân, thờ ngẫu tượng, cùng với mọi kẻ thích điều gian dối và ăn gian nói dối, sẽ phải đuổi ra ngoài” (Kh 22,12-15).

ù

Chia sẻ trên đây xem ra không có gì lạ. Ðiều sẽ đáng lạ là, nếu chúng ta nghe, mà không quan tâm suy nghĩ. Suy nghĩ trong nội tâm đặt mình trước thiên nhan Chúa.

Thế giới hiện nay đang đi vào tình trạng không biết sợ những điều đáng sợ. Không sợ tội, không sợ Chúa, không sợ hoả ngục, không sợ tiếng lương tâm. Tình hình như thế sẽ đưa xã hội về đâu?

Ước chi chúng ta biết sợ. Biết sợ những điều đáng phải sợ, đó là một lo sợ lành mạnh, dọn lòng đón nhận ơn cứu độ của lòng thương xót Chúa.

Hồn những người đã chết nhắn chúng ta điều đó.

Long Xuyên, ngày 26 tháng 10 năm 2004