Đức Cha Gioan Baotixita
Bùi Tuần, gp Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


  THAO THỨC - Tập 2 - 2001-2004
 ÐỜI TÔI LÀ MỘT HÀNH TRÌNH -2003-
 THÁCH ÐỐ MỚI TRÊN ÐƯỜNG TRUYỀN GIÁO -2004-
 

Của Ăn Ðàng

Trong đạo chúng ta, người sắp chết thường rất mong chịu Mình Thánh Chúa. Những người thân của họ luôn tìm mọi cách để thực hiện cho được nguyện vọng đạo đức ấy.

Tất cả mọi tín hữu đều coi Mình Thánh Chúa trong thời điểm đó là "của ăn đàng". Người ta tin Mình Thánh là lương thực thiêng liêng giúp cho người sắp chết được đủ sức đi nốt chặng đàng quan trọng nhất của cuộc đời này, để bước vào cõi sau một cách bình an.

Tôi chia sẻ niềm tin cao quý ấy. Nhưng tôi không giới hạn Mình Thánh Chúa chỉ là của ăn đàng trong thời điểm con người sắp chết. Trái lại, tôi tin Mình Thánh Chúa là của ăn đàng cho suốt đời tôi.

Với niềm tin đó, tôi đón Mình Thánh Chúa vào lòng tôi mỗi ngày, như của ăn đàng cao quý và cần thiết cho tất cả đời tôi, bất cứ tôi đang ở chặng nào của cuộc đời.

Khi rước Mình Thánh Chúa như của ăn đàng hằng ngày, tôi có những tâm tình đa dạng. Nếu cần tìm ra những tâm tình chính yếu, tôi có thể xác quyết là: Những gì chính yếu đều rút ra từ Phúc Âm.

Tôi xin phép chia sẻ.

 1/ Của ăn đàng để sống ơn gọi kẻ được sai đi

Tôi nhớ lời Chúa Giêsu phán xưa: "Không phải các con đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn các con, và cắt cử các con, để các con ra đi, và sinh được hoa trái" (Ga 15,16).

Khi Chúa Giêsu phán những lời trên đây, Chúa đã nghĩ đến tôi. Thời gian tôi được sai đi là rất cụ thể, chứ không chung chung. Ðịa điểm tôi được sai vào cũng rất cụ thể. Trên thực tế, thời điểm tôi được sai vào là thời điểm rất đề cao tinh thần dân tộc. Trên thực tế, địa điểm tôi được sai vào là một địa phương theo một tôn giáo rất sùng ba giá trị thiêng liêng này: Cầu nguyện, ăn chay và từ thiện. Ba giá trị thiêng liêng ấy được coi như căn bản của đạo bạn. Ðạo bạn không cần đến đền thờ, tư tế. Mọi tín đồ đều hợp nhất trong những niềm tin đơn sơ và những việc lành thấy được, tin được.

Giữa những thực tế đó, thánh ý Chúa là thế nào, khi tôi được sai vào, để tôi sinh hoa trái?

Tôi nhớ lại lời Chúa Giêsu phán: "Lương thực của Thầy là thi hành ý muốn của Ðấng đã sai Thầy" (Ga 4,34).

Ðể hiểu được phần nào thánh ý Chúa về tôi, tôi phải lắng nghe Phúc Âm, và lắng nghe địa phương, rồi lắng nghe Chúa trong Của ăn đàng. Ý Chúa trong của ăn đàng hằng ngày giúp tôi bước đi với những thăng trầm của lịch sử, với những thách đố của tình hình, với những dấu chỉ của thời đại.

Hành trình của người được sai đi thường gặp khó khăn trắc trở. Riêng tôi, tôi hay bị mỏi mệt, chán nản, cô đơn, sợ hãi. Nhưng nhờ của ăn đàng hằng ngày, tôi được nâng đỡ, ủi an.

Nhất là khi hành trình đó lại muốn trở thành một thánh lễ kéo dài.

 2/ Của ăn đàng để sống đời hiến tế

Trong thư gởi Do Thái, Chúa Giêsu nói: "Này con đây, con đến để thực thi ý Chúa" (Dt 10,9). Rồi tác giả lá thư lại thêm: "Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã phải trải qua nhiều đau khổ mới học được thế nào là vâng phục" (Dt 5,8).

Chính sự vâng phục của Ðức Kitô trong đau khổ đã làm cho đời Người trở thành lễ tế, chứng minh cho tình yêu. Tình yêu gắn bó đối với Chúa Cha. Tình yêu cứu độ đối với loài người. Ðau khổ sau cùng là hiến tế chính mình trên thánh giá.

Cuộc đời Chúa Giêsu là một hiến tế. Người bước đi từng ngày tới thánh giá. Bước đi với tình yêu và hy sinh.

Cuộc đời của các môn đệ Chúa cũng phải thế. Tôi không là một luật trừ. Nhưng tôi quá yếu đuối. Nên trong cuộc đời hiến tế của tôi, tôi cần của ăn đàng.

Nhờ của ăn đàng hằng ngày, tôi biết đón nhận những đớn đau xảy tới. Chẳng có việc làm vĩ đại. Chẳng có hy sinh anh hùng. Chỉ có những đớn đau nho nhỏ, tình yêu âm thầm, hợp với khả năng bé nhỏ của một người môn đệ mọn hèn của Chúa Cứu thế. Dầu vậy, tôi thấy: Phải có của ăn đàng hằng ngày là phép Thánh Thể, tôi mới góp được phần nào vào lễ tế, mà Chúa muốn về tôi.

 3/ Ðiều kiện để phép Thánh Thể là của ăn đàng hằng ngày

Ðôi khi tôi nghe nói: Khi chịu phép Thánh Thể, người ta phải nhớ lại lễ tế xưa của Chúa Giêsu. Nói vậy không đúng hẳn. Theo tôi, điều kiện thực đúng không phải chỉ là nhớ lại, mà là đón nhận chính Chúa Giêsu, Ðấng xưa đã trọn đời vâng ý Chúa Cha. Ðấng xưa luôn trở về với Cha bằng tấm lòng khao khát Cha. Ðấng xưa đã hiến tế mình trên thánh giá như bước sau cùng trở về với Cha.

Vì thế, của ăn đàng của tôi là phép Thánh Thể. Tôi đón nhận phép Thánh Thể là đón nhận chính Chúa Giêsu trong đó, với lòng khiêm tốn tôn thờ, tạ ơn và cầu nguyện.

Với niềm tin ấy, tôi nhớ lại lời Chúa Giêsu phán "Hãy ở lại trong Thầy, như Thầy ở lại trong các con. Cũng như cành nho không thể tự mình sinh hoa trái, nếu không gắn liền với cây nho. Các con cũng thế, nếu không ở lại trong Thầy... Không có Thầy, các con không làm gì được" (Ga 15,4-5).

Lời Chúa phán trên là chân lý. Chân lý này đã soi sáng suốt đời tôi. Tôi đã cảm nghiệm được sự thực đó trong mọi chặng đường. Sự thực đó cho tôi thấy rõ: Tôi chẳng là gì, tôi chẳng đáng gì, tôi chẳng làm được gì trong ơn gọi sai đi và hiến tế, nếu không đón nhận của ăn đàng hằng ngày là Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể.

ù

Hy vọng chia sẻ trên đây của tôi trong năm Thánh Thể sẽ là một chứng từ của một môn đệ Ðức Kitô tại Việt Nam đã trải qua những chặng đường lịch sử phức tạp. Dù phức tạp, lịch sử vẫn hé mở chân trời cứu độ cho những ai đón nhận của ăn đàng hằng ngày là Chúa Giêsu trong phép Thánh Thể. Miễn là phải biết đón nhận với tất cả tấm lòng tin mến, khiêm cung và khát khao được tái sinh trong Người.

Long Xuyên, ngày 10 tháng 11 năm 2004