Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1981
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1982
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1983
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1984
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1985
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 

Quân Bình Lý Tưởng

Noel năm nay là kỷ niệm lần thứ 1982 ngày giáng sinh của Ngôi Hai Thiên Chúa. Tại sao Ngôi Hai Thiên Chúa giáng sinh, thì câu trả lời đã có trong kinh Tin Kính: “Vì loài người chúng tôi, và để cứu rỗi chúng tôi Người đã từ trời xuống”. Hiểu như thế, nên tôi gọi lễ Noel là lễ của niềm vui và của niềm hy vọng.

Ðêm đó, tại hang Bêlem, Ngôi Hai Thiên Chúa nhập thể sinh ra, đúng như lời các tiên tri đã loan báo từ ngàn năm trước. Những người đầu tiên đã được vui và hy vọng do biến cố Bêlem là Ðức Mẹ, thánh Giuse và các mục đồng. Ðó là một số người rất nhỏ, Nhưng rồi, niềm vui và hy vọng đó đã lan đi, tới các thành thị, tới các làng mạc, tới các quốc gia. Qua 20 thế kỷ, Noel cho tới hôm nay vẫn là lễ gieo niềm vui và hy vọng.

Niềm vui và hy vọng của lễ Noel rất là phong phú và cao cả. Ở đây, tôi chỉ muốn nói tới một điểm này: Niềm vui của Noel là Chúa Giêsu Kitô. Ngài chính là mẫu người quân bình lý tưởng. Hy vọng của Noel, cũng là Chúa Giêsu Kitô. Ngài chính là điểm tựa vững chắc cho những ai thiện chí muốn nên quân bình.

Theo tôi, cái đẹp nhất của một người là sự quân bình.

Thế nào là một sự quân bình lý tưởng, thì ta thấy nơi Ngôi Hai Thiên Chúa giáng sinh làm người. Tuy là Con Thiên Chúa trên trời, Ngài cũng vẫn là con cha mẹ dưới đất. Tuy Ngài rất thiết tha với tình yêu siêu nhiên Thiên Chúa, Ngài cũng vẫn tha thiết với tình thương tự nhiên của gia đình, của những người thân, của đồng bào tổ quốc. Ngài chăm sóc mối liên hệ của Ngài với Cha trên trời, nhưng đồng thời Ngài cũng chăm sóc những mối liên hệ của Ngài với các thành phần nhân loại. Ngài gắn bó với quê hương trên trời, nhưng đồng thời, Ngài cũng gắn bó với quê hương trần thế. Ngài quí mến các giá trị về linh hồn, nhưng không vì thế Ngài coi rẻ các giá trị về thân xác. Ngài coi trọng sự phát triển các nhân đức, nhưng không vì thế Ngài coi thường sự phát triển đời sống vật chất. Ngài tôn trọng quyền đạo, nhưng không quên tôn trọng quyền đời. Ngài lo cho hạnh phúc phần hồn nhân loại, nhưng không quên lo cho hạnh phúc phần xác con người.

Ðiều nên để ý là sự quân bình nơi Chúa Giêsu Kitô, không ở tại sự phân chia đều đặn chỗ nào là phần hồn, chỗ nào là phần xác, việc nào dành cho Chúa, việc nào dành cho nhân loại, mà ở tại Ngài suốt đời và toàn thể bản thân đều qui hướng về một mục đích “Mến Chúa yêu người”. Hai việc đó đi liền với nhau, cũng như hồn xác tương trợ lẫn nhau, siêu nhiên và tự nhiên hòa trộn sang nhau.

Tôi không nghĩ rằng, những nét trên đây đã đủ ta rõ hình ảnh quân bình nơi Ngôi Hai giáng sinh. Tuy nhiên, mấy nét đó, cũng có thể gợi cho ta thấy Chúa Giêsu là con người tuyệt đẹp do sự Ngài là con người tuyệt đối quân bình.

Con người quân bình là con người được ổn định, con người được bình an, không do hoàn cảnh ban cho, mà là do sự trưởng thành nội tâm được hiệp thông với nguồn bình an của Chúa.

Anh chị em và tôi, cũng như tất cả mọi người, có phải là những người thực sự quân bình không. Tôi thiết nghĩ, quân bình tuyệt đối chắc là không. Ðiều đó không có gì đáng chê, đáng sợ. Ðiều đáng sợ là không nhận ra những giới giới hạn thân phận con người của mình. Ðiều đáng sợ nhất là coi sự chênh lệch là quân bình, là đề cao sự mất quân bình nào đó như mẫu mực, như một thần tượng.

Sự quân bình mà Chúa Giêsu đã có ngay từ phút đầu khi mới sinh ra, thì nơi ta chỉ là một hy vọng, một lời mời gọi, một lý tưởng. Ta sẽ đi lên lý tưởng đó bằng cố gắng tự sức mình, bằng sự hỗ trợ của gia đình, của xã hội nhất là sức mạnh thiêng liêng của Chúa Cứu Thế. Chúa Cứu Thế là hy vọng cho tất cả những người thiện chí, thực sự biết mình và thực sự muốn vươn lên. Ðiều khuyến khích ta đặt hy vọng nhiều nhất vào Chúa Giêsu ở sự Ngài rất giàu lòng thương xót và đủ quyền năng để cứu giúp ta.

Anh chị em thân mến,

Tôi vừa trình bày một lý do khiến tôi gọi lễ Noel là lễ của niềm vui và của niềm hy vọng. Tóm tắt thế này: Ta vui, vì ta có Chúa giáng sinh, là một mẫu người quân bình tốt đẹp, tuyệt đối. Ta hy vọng, vì ta có Thiên Chúa giáng sinh là điểm tựa cho những người thiện chí muốn nên quân bình.

Với nội dung ngắn gọn đó, tôi cầu chúc toàn thể anh chị em một lễ Noel dạt dào niềm vui và hy vọng. Chúng ta cũng cầu nguyện cho đồng bào ta, cho tổ quốc Việt Nam ta, được những niềm vui và những niềm hy vọng tốt đẹp nhất. Amen.

Lễ Giáng Sinh, Long Xuyên đêm 24/12/1982