Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1981
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1982
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1983
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1984
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1985
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 

Những Kẻ Có Ðạo Không Tin

Qua bài Phúc Âm hôm nay, (Chúa Nhật XIV, năm B), ta thấy Chúa Giêsu tỏ vẻ buồn phiền khó chịu. Không phải Ngài buồn phiền khó chịu với những người ngoại giáo, nhưng Ngài buồn phiền khó chịu với những người có đạo. Những người này, tất nhiên có tín ngưỡng, hơn nữa, họ rất thông thuộc quê quán, họ hàng thân thuộc của Chúa Giêsu. Thế mà, Phúc Âm gọi họ là những kẻ cứng lòng tin. Và Chúa tránh xa họ.

Khi tôi đem ánh sáng bài Phúc Âm này dọi vào cuộc sống đạo hôm nay, tôi thấy tiếng Chúa nói với tôi không phải từ sách Phúc Âm, mà phát ra từ thực tại. Tôi thấy như Chúa Giêsu đang đi thăm nhiều họ đạo, đang ghé vào các gia đình Công Giáo, đang gặp gỡ các người tín hữu. Thế rồi, Chúa kết luận: Bao người vẫn không tin!

Chúa than trách: Bao kẻ tin Chúa, mà lại vẫn không tin! Nghe lời than trách đó, tôi thấy ngột ngạt. Nhưng khi bình tĩnh xét lại, tôi thấy nhiều người chúng ta có thể giống phần nào những người kể trong Phúc Âm hôm nay.

Thực vậy, nay cũng như xưa, bao người vẫn rất tin Chúa, nhưng đó là một Chúa bị họ đóng khung vào một số hình ảnh vinh quang mà họ ưa thích, chứ thực tế thì họ không mấy tin vào Chúa có thể đến với con người và ở giữa loài người dưới hình thức đơn sơ khiêm tốn.

Nay cũng như xưa, bao người cũng rất tin vào luật đạo, nhưng đó là các luật lệ của họ đề cao, chứ thực tế thì họ không mấy tin vào luật cơ bản mà Phúc Âm đề cao, đó là luật yêu thương.

Nay cũng như xưa, bao người vẫn rất tin vào Hội Thánh, nhưng đó là một Hội Thánh được họ buộc chặt vào những hình thức huy hoàng, hạp với tính tự cao tự đắc của họ, chứ thực tế thì họ không mấy tin rằng Hội Thánh phải là một hiện thân sống động của Chúa Giêsu khó nghèo, hiền lành, khiêm nhường, đến để phục vụ, chứ không để được phục vụ.

Những sự tôi vừa nói là có thực. Nó đáng làm ta suy nghĩ. Nếu ta biết lo ngại, thì là dấu mừng. Nếu ta coi thường, thì là điều bi đát. Bi đát ở chỗ: Không biết lo ngại, chính là con đường tự phụ có thể dẫn tới muôn vàn tai hại.

Như ta vừa nghe trong Phúc Âm, những người có đạo thời đó đã quá tự phụ với lối sống đạo của mình, nên tiên tri nào dám chê trách họ, thì họ khinh chê và bách hại. Họ quá tự phụ với cách nhìn chủ quan của họ, nên một người nghèo, với những bề ngoài bình dị khiêm tốn như Chúa Giêsu, đã bị họ đánh giá rất thấp. Kết quả sự tự phụ của họ là Chúa xa tránh họ, bởi vì chính họ đã xa tránh con đường khiêm nhu của Chúa.

Thưa anh chị em,

Trong khi tuyên xưng đức tin, chúng ta nói lên một số điều về đạo. Ðó chỉ là một số điều căn bản vắn tắt. Mấy điều tôi gợi ý trong bài hôm nay không có trong kinh Tin Kính, nhưng sự thực có trong Phúc Âm. Những điều đó rất cần được hiểu biết và thực hiện tốt, để cứu phần rỗi chính mình ta và giúp xây Hội Thánh của ta.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin Chúa giúp cho những người có đạo không tin, được ơn đức tin. Xin Chúa giúp chúng con biết tin vào Chúa, tin vào luật Chúa, tin vào Hội Thánh, theo đúng những nét mà Chúa muốn chúng con tin. Amen.

Long Xuyên, ngày 7/7/1985