Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1981
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1982
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1983
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1984
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1985
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 

Ðức Tin Trong Tâm Hồn Khiêm Tốn

(Mt 8,5-11)

Tôi đã thấy có nhiều người ngoại giáo cầu nguyện với Chúa, và Chúa đã nghe lời họ. Tôi đã thấy nhiều người có đạo cầu nguyện với Chúa, và Chúa đã không nghe lời họ. Những trường hợp đó có thực. Còn những trường hợp sau đây cũng có thực, đó là có những người ngoại giáo đã tin Chúa với lòng tin rất mạnh, và có những người có đạo tin Chúa với lòng tin quá yếu. Ðó là trường hợp ta vừa nghe kể trong bài Phúc Âm hôm nay (xem thứ hai, tuần I mùa vọng). Chúa Giêsu khen lòng tin viên đại đội trưởng ngoại giáo. Chúa nói: “Tôi chưa thấy một lòng tin mạnh như thế này trong dân Israel”.

Dân Israel bấy giờ toàn là dân có đạo. Họ thường giữ đạo với những luật rất tỉ mỉ. Họ đấu tranh cho luật đạo một cách can đảm. Xét bề ngoài, họ đáng được khen là có lòng tin mạnh mẽ. Nhưng không, Chúa Giêsu đã không khen họ. Ngài nhìn thấu suốt mọi lòng người. Ngài thấy dưới nếp sống đạo đó không có lòng tin đáng khen.

Nếu lúc này, Chúa Giêsu hiện ra, đứng trước chúng ta, nhìn thẳng vào từng người chúng ta, để phê phán lòng tin của chúng ta, liệu Ngài có khen lòng tin của chúng ta không? Hay là Ngài lại đề cao lòng tin của một người nào đó ta không ngờ chăng? Ðiều đó, tôi không biết được.

Nhưng có một điều tôi biết chắc và muốn nói thực ở đây với anh chị em, đó là đức tin được mạnh chính khi ta tìm Chúa trong cảm thức mình đang rất yếu đuối.

Viên đại đội trưởng trong Phúc Âm hôm nay đã tìm đến Chúa, đã nói với Chúa trong tâm tình một kẻ nhận biết mình hèn mọn. Chính lúc đó, lòng tin của ông trở nên mạnh mẽ. Tôi cũng thấy như vậy. Có những lúc tôi thấy mình trơ trọi với những lo âu, với những đớn đau, tôi có cảm tưởng như mình bị treo lên lơ lửng, đầu không chạm trời, chân không chạm đất. Chính lúc yếu đuối đó, tôi nhìn về Chúa, tin Chúa, và tôi thấy Chúa gần tôi hơn bao giờ hết. Những trường hợp như thế giúp tôi hiểu một cách thấm thía lời thánh Phaolô: “Khi tôi yếu, chính là lúc tôi mạnh”.

Chúng ta biết các cây và các hạt giống, nếu được ươm trồng ở đất tương đối mềm, sẽ dễ trổ sinh tươi tốt. Tương tự cũng thế. Ơn đức tin là hạt giống, là cây trồng, nếu gặp được tâm hồn khiêm tốn như đất mềm, sẽ dễ ăn rễ và lớn lên tươi tốt, sinh hoa kết quả.

Mỗi người chúng ta đều có những điều kiện để khiên tốn: Thiếu thốn về của cải, bé nhỏ về địa vị, hèn mọn về tài đức, mong manh về số phận. Trong những hoàn cảnh đó, ta tìm về Chúa, ta nhìn lên Chúa, ta tin vào Chúa là Cha toàn năng giàu lòng thương xót.

Viên đại đội trưởng ngoại đạo đã chẳng vị vào công trạng của mình, để nài xin Chúa. Ông chỉ có niềm tin chân thành khiêm tốn. Ông tin là Chúa có quyền phép và có lòng thương. Thái độ đó đã đẹp lòng Chúa.

Ta cũng hãy đến với Chúa như vậy. Ta nên cố gắng loại trừ khỏi lòng dạ những tâm tình tự coi mình là đạo đức hơn kẻ khác. Ta nên để ý tập cho mình có thói quen biết kính trọng kẻ khác. Sự kính trọng đồng bào, kính trọng chính quyền, kính trọng những người không cùng tin tưởng như ta. Ðó cũng là những yêu cầu của một lòng khiêm tốn, nuôi dưỡng đức tin. Ta phải cảnh giác, đừng để mình buồn khi thấy kẻ khác được hơn ta. Những tâm tình nhỏ hẹp và kiêu căng như thế sẽ cản trở đức tin và cũng sẽ cản trở việc xây dựng ích chung xã hội: Ta nên nhớ lời Chúa dạy: “Ai đưa mình lên sẽ bị hạ xuống. Ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên”.

Lạy Chúa Thánh Thần, con là kẻ yếu đuối hèn mọn. Chúa là Ðấng quyền năng, giầu tình thương xót. Xin thương xót chúng con. Xin cho con được gặp Chúa, được biết cảm tạ Chúa, vì ơn đức tin đã ban cho con. Amen.

Lễ Thêm Sức, xứ Vạn Ðồn Kinh B1 ngày 24/8/1985