Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Sống Lời Tiên Tri

Mt 5,1-12a

Sáng sớm hôm nay, trước 4 giờ, tôi vào nhà nguyện của tôi, tôi quỳ trước Mình Thánh, tôi cầu nguyện cho cha Antôn, và xin cha Antôn cầu nguyện cho tôi.

Trong giờ phút thinh lặng ấy, có lúc tôi đã nói với Chúa rằng: Cha Antôn là một linh mục rất tốt, đời linh mục của cha có nhiều nét đẹp, nếu Chúa coi Ngài là một mẫu gương để nhiều người bắt chước, thì theo ý Chúa, nét đạo đức nào của Ngài sẽ là cái nét chúng con cần để ý nhiều hơn?

Ðột nhiên, hình ảnh Ðức Mẹ dâng con xuất hiện nơi tôi: Một Ðức Mẹ biết lắng nghe những lời tiên tri đã nói về mình và tương lai của con mình, một Ðức Mẹ đón nhận những lời tiên tri loan báo, một Ðức Mẹ suy nghĩ những lời loan báo của tiên tri, một Ðức Mẹ chuẩn bị theo hướng của tiên tri, để đi về tương lai, với một tâm hồn vâng phục thánh ý Chúa.

Rồi từ hình ảnh Ðức Mẹ đó, tôi nghĩ đến cha Antôn. Chúa cho tôi thấy Ngài cũng là tâm hồn biết đón nhận những loan báo của Thiên Chúa: Loan báo về tương lai riêng của Ngài, và loan báo về những gì chung cho tương lai của Hội Thánh đã giao phó cho Ngài tại những giáo điểm.

Thực vậy, suốt cuộc đời linh mục của cha Antôn là những tiếng gọi của Chúa, là những đáp lại của Ngài. Qua ý bề trên, cha đã hiểu Chúa loan báo cho Ngài phải ra đi để phục vụ giáo đoàn, một giáo đoàn nghèo xa lạ, xa quê hương. Cha đón nhận lời loan báo ấy và đã ra đi với tinh thần phục vụ, với tinh thần dấn thân, với tinh thần vâng phục.

Rồi tiếp đó, qua ý bề trên, cha đã đón nhận những lời loan báo về ý Chúa muốn cho Ngài ra đi, để phục vụ những giáo điểm khác nhau trong địa phận Long Xuyên này. Ngài đã đón nhận những loan báo ấy và đã ra đi, trong những hoàn cảnh khác nhau, tới những giáo điểm khác nhau, với những phức tạp khác nhau, luôn với một tâm hồn khiêm tốn, vâng phục và dấn thân. Bề trên dạy cho Ngài tới chỗ nào thì Ngài đến chỗ đó. Bề trên chọn cho Ngài ở chỗ nào thì Ngài phục vụ hết mình ở chỗ đó. Không bao giờ Ngài phiền trách bề trên. Không bao giờ tôi nghe Ngài phiền trách con chiên của mình.

Rồi, về cuối đời, qua những bệnh tật nan y, cha Antôn đón nhận lời Chúa loan báo về sự Ngài sẽ ra đi vĩnh viễn. Cha đón nhận lời loan báo ấy với tinh thần khiêm tốn, vâng phục. Cha đã chuẩn bị thật kỹ và đã ra đi vĩnh viễn.

Cái điều quan trọng hơn, trong thái độ đón nhận những loan báo của Thiên Chúa gởi cho Ngài, đó là cha Antôn nắm bắt được những ý nghĩa của các dấu chỉ thời đại, qua bề trên, qua những chuyển biến, qua thời cuộc, qua con người, để rồi cha suy nghĩ, và cha chuẩn bị cho mình, cha chuẩn bị cho giáo đoàn mình đi về phía trước, với sự trưởng thành của đức tin.

Như anh chị em đã thấy, cha Antôn đặt ưu tiên mục vụ của Ngài ở sự xây dựng con người, xây dựng nhân sự. Cha Antôn vì nhìn xa thấy rộng, do những loan báo của Chúa về tương lai Hội Thánh, nên đã tập cho giáo đoàn của mình sống trưởng thành, giáo dân tự lo lấy việc chung, sắp xếp việc chung. Rồi cũng vì nhìn thấy trước những điều Chúa loan báo về tương lai Hội Thánh, cha Antôn đã nhấn mạnh đến việc đào sâu giáo lý, học hỏi Thánh Kinh. Có một điều tôi rất để ý đến mục vụ của cha Antôn, đó là: Cha biết thiết lập những dây liên đới, bình yên, hòa thuận, yêu thương, giữa các gia đình, giữa các cá nhân, giữa các khu xóm và trong toàn thể giáo đoàn.

Anh chị em thân mến,

Cha Antôn không nói những lời tiên tri, nhưng cha sống những lời tiên tri, và đời sống của cha chính là một lời tiên tri, để loan báo cho chúng ta thấy rằng, con người đi theo Ðức Kitô luôn luôn phải bén nhạy với những ơn soi sáng của Chúa Thánh Linh. Chúa làm nơi ta, Chúa làm nơi Hội Thánh, Chúa làm nơi lịch sử, Chúa làm mà không cần trình báo với ta. Nhưng nhiệm vụ của chúng ta là phải biết bén nhạy, đón nhận những đổi mới của Chúa Thánh Linh, những cảnh cáo của Chúa Thánh Linh, để chúng ta biết sống đạo, làm sao cho ánh sáng của đức tin chiếu giãi ra, làm chứng cho Nước Trời.

Lúc nãy, khi nghe đọc bài Phúc Âm nói về Tám Mối Phúc Thật, tôi nghĩ rằng, đời cha Antôn, đúng là một lời tiên tri nói về Tám Mối Phúc. Chúng ta hãy noi gương Ngài, biết đón nhận những lời loan báo của Chúa, và biết hiểu sâu, hiểu đúng những gì Chúa loan báo cho chúng ta về bản thân ta, về gia đình ta, về Hội Thánh của ta. Chúa loan báo hàng ngày, và Chúa loan báo những điều rất mới. Chỉ khổ tội là chúng ta không nắm bắt được, bởi vì chúng ta dửng dưng, thiếu một thái độ khiêm nhường, thiếu một thái độ vâng phục, thiếu một thái độ trẻ thơ như Thiên Chúa mong muốn.

Hôm nay, ngày giỗ cha Antôn, tôi cầu xin Chúa cho tinh thần sống lời tiên tri của cha Antôn được sống lại nơi chúng ta, những người thừa kế cha, những người biết ơn cha, những người thương nhớ cha.

Hãy biết sống lời tiên tri, và chính đời mình, hãy là lời tiên tri về Tám Mối Phúc, về Nước Trời. Có như vậy, lễ giỗ của chúng ta mới thực sự có ý nghĩa.

Xin cha Antôn, người đang hưởng biết bao hạnh phúc vì đã sống lời tiên tri và đã biến đời mình nên lời tiên tri, giúp cho chúng ta biết theo Ngài sống lời tiên tri, đón nhận lời tiên tri, và biến đời mình nên những lời loan báo Tin Mừng cho những người đang sống và cho thế hệ mai sau.

Lạy Chúa Kitô, Ðấng đã sai chúng con đến với thế gian, để làm chứng những điều Chúa đã loan báo, xin cho chúng con, cùng với cha Antôn, đi theo Chúa. Amen.

Lễ Mãn Tang cha Antôn Mai-Xuân-Khoa,
Vinh Sơn (Kênh A2) ngày 3/02/1993