Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Vinh Quang Lớn Nhất

Lc 11,27-28

Trong bài Phúc Âm hôm nay, có một câu lời Chúa đã làm một thước đo, để giúp tôi đánh giá chính bản thân mình, và đánh giá những người khác. Câu đó là lời Chúa phán: “Những ai nghe lời Thiên Chúa và giữ lời Thiên Chúa thì có phước hơn là kẻ sinh ra Ðức Kitô”.

Lời Chúa phán trên đây cho phép tôi nghĩ rằng: Bản thân tôi tuy được coi là một người sinh ra Ðức Kitô một cách thiêng liêng trên bàn thờ, nhưng nếu chỉ có thế thôi, thì tôi sẽ bị Chúa đánh giá thấp hơn là bất cứ ai, tuy không sinh ra Ðức Kitô một cách thiêng liêng, nhưng biết lắng nghe lời Chúa, và biết tuân giữ lời Chúa.

Lời Chúa phán trên đây cũng cho phép tôi nghĩ rằng: Rất nhiều người trong anh chị em, tuy không có khả năng để học hỏi Kinh Thánh, không có khả năng hiểu mau, hiểu rộng lời Chúa, nhưng cố gắng nghe lời Chúa, đọc câu nào thì để cho câu đó lọt vào tâm hồn mình, thấu vào lương tâm mình và cố gắng thực thi lời Chúa đó, tôi nghĩ, những người như vậy, sẽ được Chúa cho là có phước, và những người như vậy chính là anh chị em mà tôi đang nhìn thấy trước mắt tôi.

Tôi nghĩ rằng: Anh chị em họ đạo Chợ Mới ở đây, là những người có phước, bởi vì anh chị em nghe lời Chúa và tin lời Chúa dạy: “Thầy là cây nho, chúng con là cành”. Anh chị em đã cố gắng tuân giữ lời ấy, đã tin vào lời ấy, bằng cách siêng năng cầu nguyện, chăm chỉ lui tới nhà thờ dự thánh lễ. Vì thế, Chúa đang cho anh chị em được phước lành to lớn. Phước lành to lớn đó là được Chúa thương yêu, không phải một cách bình thường, mà một cách khác thường đặc biệt, ở sự Chúa chăm sóc anh chị em: Về nhân sự, anh chị em tương đối có đầy đủ; về phát triển, anh chị em có những bước tiến về tinh thần, về vật chất.

Rồi tôi cũng thấy anh chị em thuộc họ đạo Chợ Mới nhỏ bé này đúng là được Chúa cho hạnh phước, bởi vì anh chị em đã nghe lời Chúa và tin vào lời Chúa dạy: “Thầy cho chúng con một điều răn mới là chúng con thương yêu nhau”. Anh chị em đã cố gắng thực hiện lời Chúa dạy, bằng cách sống yêu thương nhau, nâng đỡ nhau, thông cảm cho nhau, phục vụ cho nhau, về vật chất, về tinh thần, về lý trí đời sống, về tình cảm yêu thương. Vì thế, Chúa ban hạnh phước cho anh chị em, vì đã tin, đã tuân giữ lời Chúa dạy, bằng cách Chúa ban cho họ đạo anh chị em một bầu khí bình an, bình an trong gia đình, bình an trong xã hội, nhất là bình an trong tâm hồn. Một sự bình an mà Thiên Chúa nói: “Thế gian không ban tặng được”.

Rồi tôi cũng thấy: Anh chị em họ đạo Chợ Mới nhỏ bé này đang được Chúa cho phước lộc lớn, bởi vì anh chị em đã tin vào lời Chúa, đã nghe lời Chúa dạy: “Không phải những ai kêu cầu danh Chúa “Lạy Chúa, lạy Chúa” là được vào Nước Trời, mà chỉ có những ai tuân giữ lời Chúa, theo thánh ý Ngài, thì mới được”. Anh chị em đã tuân giữ lời ấy, bằng cách làm tốt những bổn phận hằng ngày của mình: Bổn phận trong gia đình, bổn phận đối với xã hội, bổn phận đối với Giáo Hội một cách có tinh thần trách nhiệm, có tinh thần liên đới, có sự chân thành, có sự khiêm tốn. Vì thế, Chúa đã thưởng công cho anh chị em, làm cho anh chị em được phước, có uy tín đối với đồng bào chung quanh. Người ta cho anh chị em là những người có thể tin được vì có tinh thần trách nhiệm, có lương tâm khi làm việc với bổn phận của mình.

Rồi tôi cũng đang thấy: Anh chị em là những người có phước, bởi vì anh chị em đã nghe lời Chúa, tin vào lời Chúa dạy: “Ai muốn theo Thầy hãy từ bỏ mình, vác thánh giá mình mà theo Thầy”. Anh chị em đã tuân giữ lời ấy, bằng sự chấp nhận chịu khó, chịu hy sinh, chịu vất vả, để giữ niềm tin, để diễn tả đức ái. Vì thế, Chúa đã thưởng công cho anh chị em, làm cho anh chị em được phước, là làm cho những người chung quanh nhìn thấy anh chị em mà nhìn thấy khuôn mặt của Thiên Chúa cứu độ.

Anh chị em thân mến,

Hãy lắng nghe lời Chúa. Hãy tuân giữ lời Chúa. Tôi biết anh chị em phải cơ cực để kiếm ăn, để kiếm sống, không có nhiều phương tiện, không có nhiều thời giờ để học hỏi nhiều về giáo lý. Nhưng những cái ít oi mà anh chị em cần học từ lời Chúa, phải là một cái gì căn bản nhất, phải là cái gì quan trọng nhất như những lời tôi vừa nhắc ở trên. Hãy để cho những lời đó của Chúa thấm vào lòng mình, tan vào lòng mình và cố gắng thực thi cái ít oi cần thiết đó. Chúa chỉ mong có vậy thôi, và Chúa sẽ thưởng công cho chúng ta.

Trong đầu thánh lễ, khi tôi cầu nguyện lời cầu của Hội Thánh, tôi đã thấy Hội Thánh ca ngợi Ðức Mẹ là tôi tớ khiêm nhường. Các lời kinh hôm nay đều ca tụng Ðức Mẹ là đầy tớ khiêm nhường. Tôi cũng muốn ca tụng họ đạo anh chị em như vậy. Tôi không ca tụng anh chị em về một vinh quang nào khác ngoài sự khiêm nhường của Ðức Mẹ: Họ đạo bé nhỏ. Họ đạo âm thầm. Nhưng chính sự khiêm tốn của họ đạo anh chị em phản ánh sự khiêm nhường của Ðức Mẹ, bổn mạng của họ đạo. Ðó là một vinh quang lớn nhất, bởi vì chúng ta giống Mẹ của chúng ta: Mẹ chúng ta khiêm tốn. Con cái, là chúng ta, cũng khiêm tốn như Mẹ chúng ta.

Rồi từ khiêm tốn đó, chúng ta xin vâng như Ðức Mẹ đã nói suốt đời: “Xin vâng”.

Chúng ta cũng thế thôi: Khiêm nhường. Suốt đời xin vâng: Xin vâng lời Chúa. Xin vâng giữ lời Chúa. Xin đi theo con đường của Chúa.

Tôi mong rằng: Trong thánh lễ hôm nay, chúng ta tha thiết cầu xin Chúa Thánh Thần giúp cho chúng ta được bắt chước Ðức Mẹ: Xin vâng một cách khiêm tốn, để vâng phục lời Chúa dạy, lời Chúa hướng dẫn chúng ta. Xin Ðức Mẹ là Mẹ của chúng ta: Người Mẹ giống Ðức Kitô, giống Thiên Chúa, cũng sẽ làm cho chúng ta, nên giống Mẹ của chúng ta: Xin vâng. Khiêm nhường trong lời Chúa. Amen.

Lễ Thêm Sức, Chợ Mới ngày 14/8/93