Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Tuyên Xưng Sự Sống Lại

Mt 5,38-48 (CN 7 TN.A)

Kính thưa cha già cố và các cha.

Anh chị em thân mến,

Khi tôi muốn đánh giá một linh mục, tôi thường xem linh mục ấy có là dấu chỉ của sự sống lại không? Linh mục ấy có là dụng cụ của sự sống lại không? Tôi nghĩ rằng, Ngài sẽ là dấu chỉ của sự sống lại, nếu chính Ngài đã vượt qua được những thử thách đau đớn muốn chấm dứt Ngài như sự chết, để vươn lên đời sống chan hoà sự bình an cứu độ. Ngài sẽ là một dấu chỉ của sự sống lại, nếu chính Ngài, nhờ ơn Chúa giúp, từ vực thẳm yếu đuối tối tăm ê chề, mà vươn lên được, sự sống đầy ánh sáng Chúa Thánh Linh. Ngài sẽ là dụng cụ của sự sống lại, nếu Ngài nhờ ơn Chúa giúp, đổi mới được các linh hồn, đánh thức được các lương tâm, làm mới lại não trạng, cái nhìn, của nhiều cá nhân và nhiều cộng đoàn.

Hôm nay, tôi nhìn cha già cố thân yêu của tôi, và tôi thấy tôi có đủ lý do để coi Ngài là một dấu chỉ của sự sống lại và là một dụng cụ của sự sống lại.

Tất nhiên, tôi không coi thường sự Ngài lướt thắng được những thử thách về vật chất và về sức khoẻ. Nhưng tôi để ý nhiều hơn sự Ngài vượt qua được những khó khăn tâm lý và xã hội, để có được hôm nay một đời sống nội tâm thanh thản, một đời sống xã hội cởi mở và thích ứng.

Và tất nhiên, tôi cũng không để ý nhiều đến những đổi mới về những phong cảnh họ đạo, cơ sở vật chất, tổ chức giáo đoàn, nhưng tôi để ý nhiều hơn đến những việc mà Ngài đã làm để đổi mới tinh thần họ đạo, để đổi mới lại sự sống tâm hồn.

Tôi cũng không coi thường số lượng giáo dân tăng lên, nhưng tôi để ý nhiều hơn đến tính chất lòng đạo của giáo dân, tính chất xã hội của giáo đoàn.

Ðặc biệt, tôi để ý đến những việc bé nhỏ mà Chúa Giêsu trong Phúc Âm hôm nay đã nhắc đến như là một chứng từ của một tình yêu vô biên giới, làm chứng cho sự trọn lành của Cha trên trời, những điểm bé nhỏ mà Chúa Giêsu hôm nay nhắc lại rất là giản đơn: Sự chào hỏi nhau, sự viếng thăm nhau, sự chia sẻ cho nhau tình thương và hy vọng, sự thông cảm tha thứ cho nhau. Tất cả đều là những việc đời thường, nhưng đối với Chúa, nếu phát xuất do lòng tin yêu “Mến Chúa, yêu người”, không phân biệt ai, thì nó có giá trị. Bởi vì nó là những cách để nên giống như Cha trên trời là Ðấng làm cho mặt trời mọc lên, mưa xuống cho mọi người, không phân biệt lành dữ, không phân biệt vùng lương, vùng giáo.

Tôi thấy rằng, mỗi một người chúng ta cũng giống như một cây, và mỗi họ đạo chúng ta cũng giống như một cánh đồng trồng lúa. Muốn cho cây và ruộng lúa được tốt, khỏi chết, thì cần phải tưới nước, cần phải bơm nước vào.

Trong lãnh vực thiêng liêng cũng vậy, cần phải tưới, cần phải bơm nước vào. Nước tốt nhất làm cho cây đức tin triển nở, đó là nước tình yêu: Tình yêu vị tha, tình yêu quảng đại, tình yêu cho đi quên mình.

Giờ đây, tôi đang nhìn thấy dòng nước tình yêu ấy trong họ đạo Láng Sen của anh chị em và của tôi đây. Có một tình yêu quảng đại rộng rãi, không phân biệt lương hay giáo. Có một tình yêu quảng đại chân thành không phân biệt người đã ở lâu và người mới đến. Có một tình yêu quảng đại đằm thắm, không phân biệt gốc Nam, gốc Bắc, gốc Trung. Ðây là một tình yêu nói lên một sự đổi mới, một sự sống lại, một khả năng có thể làm sống lại nhiều đức tin, nhiều đức cậy, nhiều đức mến.

Sự sống lại là chuyện hôm nay, là chuyện đời thường, là chuyện của mỗi người. Khi chúng ta đang sống với cái tình yêu có khả năng làm sống lại như vậy, chúng ta đang tuyên xưng sự sống lại.

Ðối với tôi, tuyên xưng sự sống lại không phải là sự đọc lên một công thức trong kinh Tin Kính hay là trong lễ Misa, mà là lấy đời sống nói lên rằng: Sự chết và những cái giống như sự chết, không phải là lời cuối cùng, bởi vì sau cái chết, và sau những cái hầu như sự chết vẫn có sự sống lại. Chính chúng tôi đây, đã trải qua sự chết cách này cách nọ, để đến được ngày hôm nay, như một ngày sống lại.

Tuyên xưng đức tin, cũng không phải chỉ là chờ đợi một kiếp sau sẽ đến sau này mà là nói lên rằng sự sống lại đang thực hiện trong đời sống trước mắt chúng ta và đang ở trong ta. Hôm qua, năm trước, tôi đang như trong vực thẳm, yếu đuối, tối tăm về mặt này, mặt khác. Hôm nay, tôi đã sống lại. Sự sống lại là chuyện hôm nay.

Rồi tuyên xưng đức tin, không phải nói lên chuyện của chúng mình, của chúng ta, nhưng là nói lên chuyện của Thiên Chúa trên trời. Chính Ngài ban ơn cho chúng ta được sống lại.

Tôi vừa chia sẻ với anh chị em một cái nhìn thoáng qua về cha già cố, về họ đạo chúng ta. Cái nhìn thoáng qua này thiết tưởng cũng đang gợi ý cho chúng ta nhìn về tương lai để biết chọn đúng hướng, đồng thời cũng đang gợi cho chúng ta biết nhìn về ơn Chúa đã ban cho chúng ta. Tôi nghĩ rằng không gì đẹp, không gì quí cho một linh mục, bằng sự mình được Chúa chọn là dấu chỉ cho sự sống lại và được Chúa chọn như một dụng cụ của sự sống lại. Không gì đẹp, không gì quí cho một họ đạo, khi họ đạo ấy được Chúa chọn, để làm chứng cho sự sống lại. Ðó là một điều hôm nay chúng ta đã nhận thấy trước mắt chúng ta, trong thâm tâm chúng ta.

Vì thế, chỉ có cách là chúng ta tạ ơn Thiên Chúa. Thánh lễ Tạ Ơn sẽ qua đi, nhưng thánh lễ cuộc đời sẽ tiếp tục. Và tôi mong rằng tâm tình tạ ơn không phải chỉ dừng lại trong thánh lễ bàn thờ, mà sẽ tiếp tục trong thánh lễ cuộc đời với biết bao hồng ân, với biết bao tạ ơn, với biết bao hy sinh.

Lạy Chúa, xin đến với chúng con. Xin ở giữa chúng con. Amen.

Lễ Kỷ Niệm 45 năm linh mục cha già cố Giuse Nguyễn Hưng
và 20 năm thành lập họ đạo Láng Sen, ngày 21/3/93