Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV


 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1986
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1987
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1988
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1989
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 1 - 1990
 

Lạc Quan

Thánh lễ Vọng Phục Sinh có nhiều bài Kinh Thánh, nên giờ đây tôi chỉ xin được chia sẻ với anh chị em vài suy nghĩ vắn tắt mà thôi. Nói cho đúng, thì đây là một chút kinh nghiệm tôn giáo của tôi về Chúa Cứu Thế.

Nói thiệt với anh chị em, tôi thấy đời tôi không phải lúc nào cũng sáng sủa cả. Cũng đã nhiều lúc tối tăm, cũng đã có nhiều khi xuống tinh thần. Nhưng tôi vẫn thường tìm được sự nâng đỡ quí báu nơi Chúa chịu nạn và Phục Sinh. Nhìn vào Ngài, nhất là hiệp thông với Ngài, tôi thấy đời mình có thêm lẽ sống, bởi vì nơi Ngài có những sự lạc quan đầy ý nghĩa cao cả.

Tôi cảm được sự lạc quan nơi Chúa Cứu Thế, khi tôi thấy các môn đệ Ngài chán nản, u buồn, thất vọng, thì Ngài đã vượt qua: Vượt qua sự chết, vượt qua mọi bế tắc, để không ngừng phục vụ những kẻ Ngài thương mến.

Thực tế, mục đích của Chúa Cứu Thế là phục vụ con người, giúp con người tháo gỡ mình khỏi mọi xiềng xích tội lỗi, khỏi bất công, khỏi ích kỷ, khỏi hận thù, khỏi nghèo khổ, để đi vào một cuộc sống của lẽ phải và tình thương chân chính. Nhưng chính trong người có đạo thời ấy đã có những hiểu lầm, những ghen tương, những thành kiến hẹp hòi, những bảo thủ lỗi thời tai hại. Những thứ đó đã giết Chúa, đã chôn Chúa. Nhưng chính cuộc tử nạn và sự phục sinh của Chúa đã làm nên sức mạnh tuyệt vời ưu tiên giúp các tông đồ phải giải cứu chính mình khỏi con người cũ, để biết cùng với Chúa phục vụ đồng bào và nhân loại một cách thú vị hơn, cởi mở hơn và thích đáng hơn.

Sự lạc quan tôi muốn nói ở đây là ở hướng đó, cái hướng cải thiện con người, cái hướng phục vụ, nhằm nâng cao cuộc sống.

Sự lạc quan không nhất thiết phải là vui vẻ, nhưng là một sự tin tưởng vững chắc dựa trên cơ sở chính đáng. Có nghĩa là điều quan trọng không phải chỉ là theo gương Chúa, mà là phải tựa vào Chúa, phải đồng hành với Ngài, phải chia sẻ cuộc đời của Ngài, phải có sự sống của Ngài trong chính bản thân ta.

Tôi nghĩ rằng, sự lạc quan như thế có thể như ngọn đèn khiêm tốn phục sinh, thắp sáng lên niềm tin cậy mến, giúp cho ta biết “Sống Phúc Âm giữa lòng dân tộc” và góp phần bảo vệ hòa bình cho nhân loại.

Với tinh thần lạc quan của lễ Phục Sinh, tôi xin anh chị em cùng tôi sốt sắng cầu nguyện cho cuộc sống của đồng bào ta được luôn tốt đẹp, cho Tổ Quốc ta được luôn bình an thịnh vượng, cho chính bản thân mỗi người chúng ta được luôn là người có ích cho Giáo Hội và cho Ðất Nước Việt Nam hôm nay của chúng ta. Amen.

Lễ Phục Sinh, Long Xuyên ngày 29/3/1986