Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Linh Mục Giờ Thứ Chín

Trong ngày lễ thụ phong linh mục, chúng ta thường có thói quen biểu lộ những tâm tình, hân hoan, cảm tạ. Chúng ta cảm tạ hồng ân Thiên Chúa bao la. Chúng ta coi ngày lễ thụ phong hôm nay như một ngày Chúa đã dựng nên, một ngày đáng ghi nhớ muôn đời, một ngày Chúa thưởng dân Người. Sự biểu lộ với tâm tình hân hoan và cảm tạ như vậy, là một việc làm chính đáng.

Tuy nhiên, riêng tôi, khi tôi nhìn linh mục của ngày thụ phong, tôi hay nghĩ tới linh mục của giờ thứ chín.

Linh mục của giờ thứ chín là linh mục được Chúa gọi để chia sẻ những đau đớn, những tối tăm của kẻ được sai đi cứu độ loài người.

Xưa trên đồi Golgôtha, Chúa Giêsu bị đóng đinh, có lúc đã thưa với Chúa Cha: “Lạy Cha, sao Cha bỏ con”. Phúc Âm nói: Lúc ấy là vào giờ thứ chín.

Rồi xưa thánh Phêrô và Gioan vào đền thờ, gặp một người ăn mày, thánh Phêrô đã chữa rồi ở lại giảng, và sau cùng bị bắt. Kinh Thánh nói: Lúc ấy vào giờ thứ chín.

Tôi nghĩ rằng không phải tất cả mọi linh mục chúng tôi đều được Chúa gọi đi vào trong giờ thứ chín đau thương của Thầy Chí Thánh và của các tông đồ, nhưng tất cả mọi linh mục đều được Chúa gọi đi vào một phần nào giờ thứ chín bi thảm đó. Tất cả các linh mục chúng tôi đã cảm nghiệm sự thật ấy một các thấm thía, và đã sống sự thật ấy, chấp nhận, hân hoan như một ân huệ Chúa ban, để hiến tế mình như một thánh lễ sống động, góp phần cứu chuộc linh hồn mình, và linh hồn con chiên mình.

Giờ đây tân chức của chúng ta sẽ được Chúa gọi lên bàn thờ, và cũng sẽ được Chúa gọi lên Thánh Giá. Chúng ta hãy cầu nguyện cho tân chức chúng ta, khi biết trung thành với ơn gọi bàn thờ, cũng sẽ trung thành với ơn gọi Thánh Giá, suốt đời mình trong niềm tin của Ðấng đã gọi mình.

Bây giờ là chín giờ, chúng ta khởi sự thánh lễ. Và để cho Chúa nhậm lời chúng ta, chúng ta chuẩn bị tâm hồn bằng sự ăn năn sám hối.

Lễ phong chức linh mục cho thầy Giuse Trần Ðình Thuỵ,
Vạn Ðồn kinh B1 ngày 4/1/1992