Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Sống Tinh Thần Sa Mạc

Lc 4,1-13 (CN 1 Mùa chay C)

Bài Phúc Âm hôm nay đúng là một tin mừng cho tôi và cho những ai đang muốn Phúc Âm hóa chính bản thân mình.

Con người của tôi không phải chỉ là lương tâm tôi, cũng không chỉ là tâm hồn tôi, mà là tất cả hồn xác tôi, với những cấu trúc tâm-sinh-lý mang sẵn định hướng, với những tính tình dự trữ sẵn các tiềm năng tốt xấu, với những thói quen đã thành nếp và với một nhân cách rất là riêng biệt.

Khi tôi lãnh Bí Tích Rửa Tội và Bí Tích Giải Tội, thì lương tâm tôi được sạch tội. Khi tôi học hỏi về Chúa, thì trí khôn tôi được hiểu biết thêm về Chúa. Nhưng không vì thế mà những lớp tiềm thức và vô thức của tôi đều qui phục luật Chúa. Trong tôi vẫn có những vùng sâu tâm-sinh-lý còn dày đặc bóng tối, bao che những lực lượng phản Phúc Âm, sẵn sàng lôi kéo tôi vào đường lầm lạc tội lỗi. Vì thế, tôi cần đẩy mạnh hơn nữa việc Phúc-Âm-hóa chính bản thân tôi. Tôi sẽ đẩy mạnh theo con đường Chúa Giêsu đã đi.

Phúc Âm cho thấy, sau khi chịu Phép Rửa trong sông Giôđan, Chúa Giêsu đã tiếp tục hành trình Phép Rửa trong sa mạc. Sa mạc là vùng bao la hoang vắng, không cây cối, không nhà cửa, không có người, không có vật. Chỗ nào cũng chỉ là trời đất bát ngát mênh mông. Chúa Giêsu đã cầu nguyện và chay tịnh trong sa mạc như thế. Hết sức thanh vắng. Cực kỳ khó nghèo. Với thái độ trút bỏ tối đa, với niềm tin cậy và phó thác tuyệt đối.

40 ngày trong sa mạc như vậy là một hành trình dài. Nếu gọi hành trình này là một thứ Phép Rửa của sa mạc, thì Phép Rửa đó có tính cách bổ túc cho Phép Rửa của nước. Nó thấm sâu, thấm dần vào các tầng lớp của con người. Con người được ngâm lâu trong Phép Rửa của sa mạc, sẽ có những chuẩn bị xứng đáng và thuận lợi hơn để lãnh nhận nhiều ơn Phúc Âm hóa.

Phép Rửa đó thực hữu ích cho tôi. Nhưng tôi không mơ tưởng đến một sa mạc, mà tôi không bao giờ tới được. Ðiều hợp lý đối với tôi là tôi cần sống tinh thần sa mạc. Thực ra, tôi cũng có đôi chút kinh nghiệm về chuyện này. Bởi vì có lúc tôi bị đẩy vào một sa mạc tinh thần, khi tôi bị cô đơn. Có lúc tôi tự tạo ra một sa mạc tinh thần, khi tôi lùi sâu vào nội tâm. Thời gian trong sa mạc tinh thần là những tháng ngày thuận tiện để suy gẫm cầu nguyện, và trút bỏ tối đa cái tôi cũ kỹ.

Tuy vậy, cho dù nhờ cầu nguyện và chay tịnh trong tinh thần sa mạc mà tôi đã tập được nhiều thói quen tốt, đã uốn nắn lại được nhiều khuynh hướng khó khăn, đã nghĩ tới Chúa nhiều hơn. Bởi vì lúc ấy, quỉ sẽ quan tâm đến tôi hơn trước. Các cơn cám dỗ nó dành cho tôi, tuy vẫn giống như các cám dỗ nó đã đưa ra với Chúa Giêsu trong sa mạc xưa, nhưng sẽ được hiện đại hóa. Kẻ cám dỗ tôi sẽ không phải quỉ dữ, mà là những kẻ có tiếng đạo đức, hoặc là chính lòng nhiệt thành của tôi. Nội dung chước cám dỗ sẽ không phải là những gì phàm tục sống sượng, nhưng lại là những đề nghị có vẻ đạo đức. Mục đích đưa ra không những không thấy ghi trong bản 7 mối tội đầu, mà còn nằm trong cả một chương trình lớn mang màu đạo đức. Chẳng hạn thay vì tôi bị cám dỗ biến đá thành bánh, tôi sẽ được khuyến khích ham muốn một thứ quyền lực kinh tế nào đó, với hy vọng sẽ dễ mở rộng Nước Chúa. Thay vì tôi bị cám dỗ lạy quỉ để nắm trọn quyền cai trị thế giới, tôi sẽ được khuyến khích thỏa hiệp với một thế lực xã hội nào đó, để có được một thứ quyền lực chính trị, với hy vọng sẽ dễ bảo vệ và phát triển quyền lợi Hội Thánh.

Thay vì tôi bị cám dỗ nhảy từ đỉnh cao đền thờ xuống mà không hề hấn gì, nhờ quyền phép thiêng liêng, tôi sẽ được khuyến khích hăng say phô trương quyền lực thần thiêng, với hy vọng xây dựng uy tín cho đạo mình. Tất cả để làm sáng danh Hội Thánh của tôi và Thiên Chúa của tôi.

Trong những trường hợp như vậy, nếu tôi không cầu nguyện và chay tịnh trong tinh thần sa mạc như Chúa Giêsu đã làm xưa, tôi sẽ không dễ dàng nhận ra đâu là những chước cám dỗ, và cách phải đối phó với những cám dỗ ấy.

Ðể Phúc Âm hóa chính mình, tôi cần sống theo gương Chúa Giêsu đã để lại trong Phúc Âm. Vậy tôi có sống đúng theo gương Chúa Giêsu đã để lại trong bài Phúc Âm hôm nay không?

CN 1 Mùa chay C Ngày 8/3/1992