Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Sẵn Sàng

Lc 12,35-40

Sau khi đọc bài Phúc Âm hôm nay, tôi đã nói với Chúa Giêsu rằng: Lạy Chúa, Chúa đã dạy chúng con là hãy sẵn sàng. Bởi vì, trong giờ chúng con không ngờ thì Con Người sẽ đến. Vậy, xin Chúa cho con biết: Con, cũng như những người tham dự thánh lễ hôm nay, có thực sự là đã sẵn sàng chưa?

Tôi hỏi Chúa như vậy, và Chúa trả lời tôi rằng: Ðể biết chúng con có thực sự sẵn sàng không, thì cứ căn cứ vào những điều Phúc Âm hôm nay dạy mà xét mình.

Tôi đọc lại bài Phúc Âm hôm nay và tôi thấy rằng: Ðể gọi là sẵn sàng đón Chúa vào lòng mình, thì chúng ta cần có mấy điều sau đây:

 Ðiều thứ nhất tôi cần có là tôi phải khát khao gặp Chúa

Bài Phúc Âm hôm nay nói về kẻ mong đợi chủ về. Mong đợi chủ, bởi vì chủ là điểm tựa của mình, bởi vì chủ là ân nhân của mình, bởi vì chủ là kẻ mình thương và là kẻ thương mình. Ðây là một hình ảnh đẹp nói về linh hồn mong đợi Chúa.

Linh hồn mong đợi Chúa là một linh hồn khát khao gặp Chúa, không phải chỉ vì Chúa là điểm tựa của mình mà thôi, mà còn vì Chúa là lẽ sống của mình. Chúa là một Thiên Chúa tình yêu tác tạo, mà linh hồn cần phải luôn luôn ca ngợi, cảm tạ. Chúa là tình thương cứu độ, không ai thay thế được, vì linh hồn ta luôn luôn cần đến sự tha thứ cứu độ của Người. Ta cần đến Chúa, vì thế ta khát khao gặp Chúa.

Có lần Chúa phán: “Ta là bánh hằng sống, ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời”. Như vậy, ta khát khao gặp Chúa, bởi vì ta đói Chúa, như kẻ đói cơm đói bánh.

Có lần Chúa phán: “Ta là đường, là sự thật và là sự sống”. Như vậy ta khát khao Chúa, bởi vì ta muốn tìm đường mà đi, ta muốn tìm sự thực mà theo, ta muốn có sự sống để mà tồn tại.

Có lần Chúa phán: “Những ai mệt mỏi, hãy đến với Ta, thì Ta sẽ bổ sức cho”. Như vậy, khi chúng ta khát khao gặp Chúa, là bởi vì chúng ta tin rằng: Chỉ Chúa mới có thể làm cho ta bớt mệt mỏi. Mệt mỏi vì thánh giá bổn phận của mình. Mệt mỏi vì những khó khăn đời sống đè nặng trên vai. Mệt mỏi vì những tội lỗi yếu đuối của mình. Kẻ sẵn sàng đón Chúa là kẻ phải khát khao tìm Chúa. Ðó là điều thứ nhất.

 Ðiều thứ hai ta cần có, là đang khi chúng ta khát khao mong đợi Chúa đến lòng ta, thì ta phải thắp lên trong lòng ta ngọn đèn tin mến

Ngọn đèn tin mến, đó là điều mà bài Phúc Âm hôm nay đã nói về kẻ đợi chủ về. Phúc Âm nói: “Người đợi chủ về, phải mang đèn cháy trong tay”. Ban đêm mà thắp đèn lên, thì là dấu chỉ muốn nhìn một cái gì, muốn đọc một cái gì, muốn sao chép một cái gì, muốn làm một cái gì.

Cũng vậy, khi chúng ta thắp đèn tin mến trong lòng chúng ta lên, là vì chúng ta muốn nhìn dung mạo của Thiên Chúa trong lòng ta, là vì chúng ta muốn đọc thấy ý Chúa trong lòng ta, là vì chúng ta muốn ghi tạc thánh ý Chúa trong đời ta, là vì chúng ta muốn Chúa soi sáng cuộc đời của ta.

Thắp trong lòng ta ngọn đèn tin mến, bằng cách nào? Thưa, bằng sự cầu nguyện: Lạy Chúa, con tin Chúa ở trước mặt con. Lạy Chúa, con tin Chúa thương con. Lạy Chúa con xin Chúa tha tội cho con. Ðó là những lời cầu nguyện vắn tắt, nhưng có sức mạnh đốt lên trong lòng ta ngọn đèn tin mến.

Kinh nghiệm cho chúng ta hay: Ðốt lên trong lòng mình ngọn đèn tin mến, không phải là chuyện dễ đâu. Vì thế, có lần Chúa Giêsu đã dạy bảo các Tông Ðồ cách ân cần khi các Tông Ðồ cảm thấy khó mà tin được. Có lần các Tông Ðồ đã xin Chúa Giêsu: "Xin Thầy giúp cho các con tin".

Cũng vậy, khi chúng ta cảm thấy khô khan nguội lạnh, chúng ta cứ nói đi, nói lại với Chúa: "Lạy Chúa, xin giúp cho con tin Chúa. Xin giúp cho con cảm thấy Chúa thương con". Nói đi nói lại nhiều lần, từ đáy lòng mình, với lòng tin đơn sơ như trẻ nhỏ: Tin không điều kiện, tin tuyệt đối, tin hoàn toàn triệt để, tin bởi Chúa là Cha, tin bởi vì ta là con Chúa mà thôi. Hãy thắp lên trong lòng ngọn lửa tin mến. Ðó là điều thứ hai để sẵn sàng đón Chúa vào tâm hồn mình.

 Ðiều thứ ba ta cần có: Ðó là khi mong đợi Chúa đến ta cần thắt lưng tỉnh thức

Bài Phúc Âm hôm nay nói về kẻ đợi chủ về, thì thắt lưng lại và tỉnh thức. Thắt lưng là tư thế của người sẵn sàng từ bỏ mình, sẵn sàng làm việc, là người trút bỏ một giấc ngủ ngon để đứng đợi chờ chủ về.

Tư thế ấy cũng là tư thế của một linh hồn trông đợi Chúa đến. Nhất là trong bài Phúc Âm hôm nay Chúa nói một câu đáng cho chúng ta lo ngại. Chúa nói rằng: Chúa đến trong giờ các con không ngờ đến.

Tôi thí dụ trong thánh lễ hôm nay. Từ đời đời Chúa đã định rằng: Chung chung Chúa sẽ đến với từng người. Nhưng với từng người, Chúa sẽ đến vào giờ khác nhau, với một cách khác nhau. Chẳng hạn, như với người này, Chúa định rằng: Ðúng 7g17 phút hôm nay, Chúa đến với họ. Nếu họ không tỉnh thức, không biết đón Chúa vào lòng, thì họ sẽ lỡ một cơ hội, và biết đâu Chúa lại ra đi mà lâu lắm mới trở lại.

Tỉnh thức đợi chờ, vì không biết được giờ nào Chúa đến, có nghĩa là Chúa không phải là một người khách mà chúng ta có quyền định giờ để đón. Chúa không phải là một con mồi mà người ta có quyền gọi đến bất cứ lúc nào thì phải đến. Chúa đến với mỗi người vì Chúa chủ động đến, vì Chúa hẹn giờ đến, vì Chúa chọn cách đến, chứ không phải là hễ chúng ta làm dấu thánh giá gọi Chúa là Chúa phải đến. Chúa đến trong giờ chúng ta không ngờ tới nên chúng ta phải tỉnh thức sẵn sàng.

Anh chị em thân mến,

Trên đây là 3 điều cần, để gọi được là chúng ta sẵn sàng đón nhận Chúa vào lòng:

- Một là chúng ta phải khát khao gặp Chúa, vì chúng ta rất cần đến Chúa.

- Hai là chúng ta phải thắp lên trong lòng ngọn lửa tin mến.

- Ba là chúng ta phải thắt lưng, hãm mình và tỉnh thức đợi chờ.

Khi căn cứ vào 3 điều trên đây để xét mình, tôi thấy tôi lo ngại cho tôi, và càng lo ngại cho anh chị em. Bởi vì tôi thấy rằng: Rất nhiều khi, kể cả trong những lễ Thêm Sức, chúng ta chuẩn bị rất nhiều điều bề ngoài: Có xưng tội, có dọn mình, có sắp xếp công việc trật tự. Nhưng, biết đâu, chúng ta lơ là trong việc chuẩn bị đời sống bên trong. Không giục lòng khát khao Chúa, không đốt lên trong lòng ngọn lửa tin mến, không thắt lưng và tỉnh thức đợi chờ?.

Tôi lo ngại nhất, là vì như tôi mới nói: Chúa đến với mỗi người, trong giờ chúng ta không ngờ. Vì thế, chúng ta đừng chủ quan, cứ tưởng rằng: Ta muốn Chúa đến lúc nào là Chúa đến lúc ấy. Ðừng tưởng rằng chúng ta hoạch định chương trình để đón Chúa thì Chúa phải theo chương trình ấy. Không phải thế đâu! Ðó là điều chúng ta nên nhớ để luôn luôn sẵn sàng đón Chúa, do thái độ nội tâm của ta luôn khát khao Chúa, luôn tin Chúa thương yêu, luôn tin Chúa cứu độ và luôn luôn khiêm tốn, cậy trông, tỉnh thức đón chờ.

Trong thánh lễ hôm nay, và nhất là trong giờ phút sắp tới, chúng ta tập trung lòng trí lại, kêu van Chúa Thánh Thần: Xin Chúa đổi mới tâm hồn chúng ta, con em chúng ta, để từ nay tâm hồn chúng ta trở nên khát khao Chúa, biết tin mến Chúa và biết tỉnh thức đợi chờ Chúa đến.

Lạy Chúa Thánh Thần, xin soi sáng dẫn đường chúng con. Xin đổi mới tâm hồn chúng con. Amen.

Lễ Thêm Sức, Bò Ót ngày 26/7/1992