Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Ðạo Ðức Ðơn Sơ

Mt 18,1-4

Bài Phúc Âm hôm nay gợi ý cho tôi nhớ lại thánh nữ Têrêxa Hài Ðồng Giêsu.

Tháng vừa qua tôi có trở lại Lisieux để viếng thăm những nơi mà thánh nữ Têrêxa đã sinh sống và đã qua đời.

Khi tôi đến thì đã gần trưa, nhưng vì biết tôi là một Giám Mục từ xa tới, nên chị dòng phụ trách nhà nguyện đã dọn lễ ngay và mời tôi dâng lễ.

Bài Phúc Âm mà tôi đọc trong thánh lễ hôm ấy cũng chính là bài Phúc Âm trong thánh lễ hôm nay. Trong bài Phúc Âm chúng ta vừa nghe, có lời Chúa phán: “Nếu chúng con không hoá nên như trẻ nhỏ, chúng con sẽ không được vào Nước Trời”. Lời Chúa phán ấy, đã là một con đường thiêng liêng dẫn đưa thánh Têrêxa.

Không biết tôi có chủ quan không? Nhưng tôi có cảm tưởng rằng: Khắp nơi tại Lisieux, Quê Hương của thánh nữ Têrêxa, tôi như cảm nghiệm được mùi thơm nhẹ nhàng của sự thánh thiện Têrêxa.

Tại dòng kín, tôi đã nhìn thấy bộ áo dòng màu nâu mà thánh nữ đã mặc xưa: Chiếc lúp Têrêxa đã đội, đôi giày Têrêxa đã đi, xâu chuỗi Têrêxa đã lần, mấy chiếc khăn Têrêxa đã lau mặt, thêm vào đó là cuốn Kinh Thánh nhỏ mà Têrêxa đã quen dùng, rồi những bức thư Têrêxa đã viết. Tôi còn nhìn thấy chính cái chỗ mà ngày xưa Têrêxa đã ngồi chung với chị em để đọc kinh, nhận tội.

Tất cả những kỷ vật ấy là những kỷ vật đơn sơ,tầm thường của một tu sĩ trẻ, trọn đời tu của mình chỉ là một chuỗi ngày mến Chúa yêu người, thực hiện bằng những công việc lành, bé nhỏ, âm thầm, đơn sơ.

Tôi đi viếng xóm Moussonnet, vào thăm nhà thân sinh của thánh nữ Têrêxa. Gian phòng Têrêxa sống xưa trước khi vào dòng còn nguyên vẹn: Cái giường nhỏ, cái bàn nhỏ, cái áo mẹ may cho Têrêxa đi Rước Lễ Lần Ðầu, cái áo mẹ mua cho Têrêxa khi chịu phép Thêm Sức, mấy đồ chơi của trẻ nhỏ, chiếc bút, lọ mực, mấy tập viết và cả đến những tập viết hồi tiểu học, trung học. Rồi cả đến những tập sách Têrêxa đã dùng khi đi học. Ðặc biệt là trên bàn còn để tượng Ðức Mẹ, tượng mà Têrêxa đã cầu xin và đã nhìn thấy tượng mỉm cười, để chữa bệnh cho Têrêxa khi còn nhỏ. Rồi một tượng Thánh Giá, tượng mà Têrêxa viết là đã cầu nguyện trước tượng ấy để cho một tử tội được ăn năn trở lại. Tất cả những kỷ niệm, kỷ vật đó đều rất đơn sơ bình thường của một nữ sinh. Thời gian trước khi đi tu, cũng chỉ là những chuỗi ngày mến Chúa, yêu người, được thực hiện bằng những công việc lành bé nhỏ, đơn sơ, âm thầm.

Rồi tôi ra vườn thì thấy góc vườn, trong một căn nhà bé nhỏ, còn để lại những đồ chơi của Têrêxa, những chiếc xẻng, chiếc cuốc tí ti mà Têrêxa đã dùng để chăm sóc cụm bông, một nồi nhỏ mà Têrêxa đã dùng để nấu nước trà, vài cái chén nhỏ mà Têrêxa đã dùng để rót nước trà cho các chị, mấy tượng thiên thần Têrêxa mua về để đặt ở vườn chơi. Tất cả những kỷ vật ấy cũng rất đơn sơ tầm thường của một đứa bé, mà dù chơi giỡn vẫn thực hiện được lòng mến Chúa, yêu người, bằng những việc làm nho nhỏ, đơn sơ, bé mọn. Thực là dễ thương, nhưng cái dễ thương nhất, chính là tinh thần thánh thiện đạo đức của Têrêxa. Cái đó mới là cái thu hút khách hành hương tại Lisieux.

Tinh thần đạo đức của Têrêxa tóm tắt gom gọn vào hai chữ yêu thương: Yêu Chúa hết lòng, thương người như thể thương thân. Và yêu thương theo tư cách một đứa nhỏ. Yêu, với tâm hồn khiêm tốn, nhận mình chẳng có gì, nhận mình hèn hạ, nhận mình yếu đuối. Yêu thương với tâm tình phó thác cậy trông. Chúa là Cha giàu lòng thương xót. Mình là con. Tất cả hy vọng đặt vào tâm hồn người cha.

Yêu thương như một trẻ nhỏ, nghĩa là làm những gì như một trẻ nhỏ quen làm: Không cầu kỳ, không tìm những việc to lớn.

Tại khắp nơi ở Lisieux, tôi thấy những bông hồng: Có những bông hồng trên bàn thờ, có những chậu hồng tại những hành lang, có những cụm hồng ở trước nhà, có những dãy hồng ở các khu vườn. Khi nhìn thấy những bông hồng như vậy, tôi có cảm tưởng thánh nữ Têrêsa nói với tôi rằng: Khắp nơi ở bất cứ chỗ nào, người ta cũng có thể biến những sự mình gặp, biến những sự mình chịu, biến những sự mình làm thành nên những bông hồng thiêng liêng dâng cho Chúa. Không thiếu cách làm việc lành, dù chỉ những việc làm nho nhỏ, âm thầm.

Còn tôi, khi nhìn thấy, những bông hồng như vậy, tôi đã thầm nói với thánh nữ Têrêsa: “Ước chi mỗi người thuộc về tôi, cũng sẽ trở nên những bông hồng thiêng liêng trước mặt Chúa”. Và tôi có cảm tưởng rằng, thánh nữ Têrêsa đã nghe lời tôi. Bởi vì tôi gặp biết bao nhiêu người của tôi trong đó có các linh mục, tu sĩ, giáo dân, có thể gọi là những bông hồng thiêng liêng trước mặt Chúa, do thực hiện lòng mến Chúa yêu người, bằng những việc bổn phận hằng ngày đơn sơ bé nhỏ. Ngay lúc này đây, trước mắt tôi, khi nhìn thấy các em đeo bông hồng trước ngực. Tôi vẫn nghĩ rằng, đó chỉ là những biểu hiệu của một tâm hồn đang là những bông hồng trước mặt Chúa.

Nếu các con không trở nên giống như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời”. Khi có Chúa Thánh Linh soi sáng, chúng ta sẽ biết từng trường hợp phải giống trẻ nhỏ thế nào, để đẹp lòng Chúa. Và khi có sức mạnh của Chúa Thánh Linh, chúng ta sẽ biết chịu nhận những hình thức trẻ nhỏ trong đời sống nhân đức và trong đời sống xã hội. Dù sao đi nữa, dù dưới hình thức trẻ nhỏ nào, tôi tin rằng, cái vui nhất của chúng ta là sống lời Chúa hôm nay, và cái bảo đảm nhất cho chúng ta là thực hành lời Chúa dạy: “Hãy giống như trẻ nhỏ, để được vào Nước Trời”. Amen.

Lễ Thêm Sức, nhà thờ thánh Giuse ngày 9/7/1992