Đức Cha Gioan, Long Xuyên

Chuyển sang


:::Trang GPLongXuyên


:::Trang GHHV



 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1992
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1993
 NÓI VỚI GIÁO DÂN - Tập 2 - 1994
 

Người Gieo Tin Mừng

Mc 4,26-34

Trong 6 tân chức được phong linh mục hôm qua, có một người đã đến từ một cộng đoàn nhỏ, một cộng đoàn nghèo, một cộng đoàn xa xôi hẻo lánh, trắc trở, một cộng đoàn gồm những người giáo cũng như những người lương, người đó là tân chức Nicôla.

Tôi biết cha mới cũng như cha sở ở đây rất gắn bó với cộng đoàn Cồn Én này và tôi cũng biết cộng đoàn Cồn Én rất thương mến cha sở và cha mới. Vì thế, trong dịp vui hiếm hoi hôm nay, tôi đã có mặt, ở giữa anh chị em, để chia sẻ với anh chị em một vài suy nghĩ.

Tuy đây là những suy nghĩ của riêng tôi, nhưng tôi tin rằng cũng là suy nghĩ của nhiều người, nhất là của tân linh mục. Có nghĩa là, tôi sẽ nói về tôi, nhưng có nghĩa là tôi nói về tân linh mục. Suy nghĩ của tôi rút ra từ bài Phúc Âm chúng ta vừa nghe.

Suy nghĩ thứ nhất của tôi là: Những người đã gieo Nước Trời vào lòng tôi, chính là những kẻ nghèo.

Trong Phúc Âm chúng ta vừa nghe, Chúa đã nói: “Nước Trời ví như người gieo hạt giống xuống đất. Khi hạt giống đã được gieo rồi, thì dù người gieo ngủ hay thức, hạt giống vẫn âm thầm mọc lên”.

Những lời trên đây của Chúa Giêsu làm cho tôi nhớ lại: Biết bao nhiêu kẻ đã gieo vào lòng tôi từ nhỏ cho đến bây giờ những điều hay lẽ phải, những tình thương và những hy vọng, những ánh sáng và những sức mạnh, những nhân đức và những lời khuyên.

Trong biết bao nhiêu kẻ gieo trồng ấy, tôi thấy đại đa số đều thuộc loại kẻ nghèo: Như cha mẹ tôi, gia đình tôi nghèo, làng xóm tôi nghèo, Quê Hương Việt Nam của tôi nghèo, Giáo Hội của tôi rất nghèo.

Nếu phải nói đến một người chủ yếu đã gieo trồng Nước Trời vào lòng tôi, thì kẻ đó chính là Ðức Kitô. Nhưng Ðức Kitô lại là kẻ nghèo nhất trên cõi đời này. Hãy xem Ðức Kitô chịu đóng đinh trên Thánh Giá: Có gì đâu? Nghèo lắm. Nghèo nhất. Ðúng là Ðức Giêsu nghèo. Và những kẻ nghèo Chúa chọn đã là những kẻ gieo trồng Nước Trời trong lòng tôi, và hạt giống Nước Trời cứ âm thầm mọc lên, cho đến một ngày trở thành ánh sáng trong trí khôn tôi, giúp tôi nhận ra Ðức Kitô trong kẻ nghèo. Và đến một ngày trổ sinh lửa trong trái tim tôi, để tôi biết yêu mến Chúa Kitô trong những người nghèo.

Suy nghĩ thứ hai của tôi là: Hạt giống Nước Trời được gieo vào lòng tôi, chính là Tám-Mối-Phúc thật có liên hệ mật thiết với thân phận kẻ nghèo.

Trong Phúc Âm hôm nay Chúa nói: “Nước Trời ví như hạt cải, bé nhỏ được gieo xuống đất, nhưng khi thành cây, nó lớn lao xanh tốt”. Lời Chúa phán trên đây làm cho tôi nhớ lại biết bao nhiêu hình ảnh người tốt việc tốt. Thí dụ, như hình ảnh những kẻ nhịn nhục, những kẻ hiền lành, những kẻ bác ái thứ tha, những kẻ phục vụ quên mình, những kẻ giữ đời trong sạch, những kẻ bị bắt bớ vì đạo ngay mà giữ được bình an... Tất cả những hình ảnh ấy, đều có một nét chung bé nhỏ, khó nghèo.

Hình ảnh Tám-Mối-Phúc thật đẹp nhất, đã in sâu đậm nhất vào tâm hồn tôi và thường xuyên ảnh hưởng đến đời sống tôi một cách quyết liệt. Ðó là hình ảnh Ðức Kitô trong nhà tạm, bé nhỏ, khiêm tốn, hiền lành, quên mình. Và tất cả nhũng hình ảnh ấy, đúng là hạt giống Nước Trời gieo vào lòng tôi.

Với hai suy nghĩ trên đây, tôi thấy rằng, tôi đã nhận lãnh rất nhiều, từ những cảnh nghèo, từ những người nghèo. Kẻ gieo giống trong lòng tôi đã đến từ kẻ nghèo. Hạt giống Nước Trời ở trong lòng tôi, cũng phát xuất từ kẻ nghèo.

Khi tôi hiểu như vậy, tôi càng hiểu hơn lời Chúa dạy các linh mục: “Hãy đi rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó”, bởi vì chính các Ngài đã lãnh nhận rất nhiều Tin Mừng từ những kẻ nghèo.

Cách đây mấy hôm, có một người tân tòng đến thăm tôi. Người đó nghèo nhưng có chức vụ lớn trong xã hội. Người đó kể cho tôi một sự việc đã xảy ra cho ông cách đây một tuần. Ðại khái ông kể: Ông đang đi xe đạp trên đường Long Xuyên về phía cầu, thì một chiếc xe đò đi ngược chiều tới. Xe đò đụng vào ông. Ông lăn xuống và đầu ông ngã vào lòng đường, ông ngất đi. Khi vừa tỉnh, việc đầu tiên ông đã làm là sờ vào cổ tìm xem ảnh chuộc tội ông đeo ở cổ mình có còn không? Ông nói với tôi rằng: “Lạ lùng, tượng ảnh con đeo đã bị gẫy một phần, nhưng mình con hoàn toàn không bị hề hấn gì”. Áo quần không rách. Thân xác không bị thương chút nào, và tự nhiên trong trí khôn con nghĩ rằng: Chúa đã chết để cứu con khỏi tội. Hôm nay Chúa đã chịu gẫy ảnh của Chúa, để cứu con khỏi nạn. Bấy giờ người tài xế xe bước xuống để vực ông lên. Xin lỗi ông, và xin đền bù vì tai nạn, thì ông ta nói với tôi rằng: Bấy giờ, tự nhiên con nghĩ rằng, Chúa đã tha tội cho mình, Chúa đã cứu mình, thì mình cũng phải tha cho kẻ khác, nên con đã tha hết cho người tài xế, và ông kết luận: Hạt giống Chúa gieo cho con qua lời giảng của các Cha, hôm nay đã nở sinh ra hoa trái. Ðúng là một việc trọng đại con không ngờ trước.

Tôi nghĩ hôm nay cũng có một việc trọng đại đã xảy ra cho cha mới. Và việc trọng đại này là kết quả của hạt giống đã được gieo vào lòng cha từ nhỏ, qua nhiều ngày, qua nhiều tháng, qua nhiều năm, để hôm nay trở thành tân linh mục của Chúa. Và sự chăm sóc hạt giống này là một phần lớn đã ở những cộng đoàn nghèo: Các cha Phanxicô khó nghèo. Cồn Én khó nghèo. Và hôm nay cha trở về đây với cộng đoàn nghèo, để tiếp tục rao giảng Tin Mừng cho người nghèo khó.

Ðó là lời xin của tôi với Chúa, Ðức Kitô nghèo, trong một cộng đoàn nghèo, cho một linh mục nghèo. Amen.

Lễ mở tay tân linh mục Nicôla Vũ Ngọc Hải,
Cồn Én ngày 31/1/1992